Trần Nhược Tư thấy Mộng Tuyết cũng hiện thân, lòng tức thì giận dữ vô cùng, hắn nhanh chóng niệm xong chú ngữ khu động, đem lực lượng ngưng tụ len song chưởng, liên tục đánh ra vài chưởng, vài quang cầu kim sắc từ tay hắn bay ra bắn tới mấy con hắc điểu.
Trần Nhược Tư phát xuất chiêu thức xong, thân hình đảo một cái, trở lên nghênh hướng Mộng Tuyết.
Mộng Tuyết thấy thân thủ Trần Nhược Tư nhanh vậy, biết mình lo lắng thừa thãi, tâm lí bình tĩnh lại, vẻ mặt lộ chút hưng phấn, thầm nghĩ: "không ngờ năng lực chàng đã không còn kém ta, hại ta lo lắng một phen, nếu biết là vậy ta đã chẳng ra làm cho chàng thêm rối chân rối tay".
Trần Nhược Tư vừa tiến tới phía Mộng Tuyết, vừa quát lên tức giận: "nàng ra đây làm gì, sao không nghe lời ta hả? nàng muốn cả hai đều chết ở đây mới hài lòng sao?"
Mộng Tuyết đổi một tư thế phi hành khác, lòng có chút ủy khuất, nói: "thiếp cũng là lo lắng cho chàng mới chạy ra, còn trách người ta nữa".
Trần Nhược Tư phi đến bên người nàng, kéo tay Mộng Tuyết nói: "nàng biết xuất hiện khiến ta càng lo lắng chứ, lũ hắc điểu trước mặt này đều không có nhân tính, nếu nàng bị bọn chúng hại thương hay làm sao, ta làm sao chịu nổi".
Mộng Tuyết chau mày nói: "thiếp biết chàng lo cho thiếp, nhưng giờ chuyện đến thế này, để sau nói đi, chúng ta phải chuyên tâm ứng phó nguy cơ trước mắt đã".
"Vậy nàng phải cẩn thận?", Trần Nhược Tư bất đắc dĩ thở dài, nói: "cục thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dao-tu-tien-luc/1389739/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.