Trần Nhược Tư nghe thấy tiếng người, vội vàng dừng chân lại, nhìn về phía phương hướng kia. Dưới ánh sáng của linh phù lúc này đã bớt sáng, hắn thấy một người đầu tóc rũ rượi, y phục rách rưới đang bị gắn lên tường, cẩn thận nhìn lại, hai cổ tay người kia đều bị một vòng sắt khóa lấy, nối với một sợi xích dài không biết đầu kia ở đâu.
Trần Nhược Tư thấy vậy, không khỏi hít sâu một tiếng, giận dữ nghĩ: "xem tình hình người kia hẳn là bị khóa sắt khóa rất lâu rồi. Lão hòa thượng khốn khiếp kia quả không biết còn là người hay không, lại có thể hành hạ người ta đến thế. Ta sau này thoát được, nhất định phải tính sổ với lão". Trần Nhược Tư trầm mặc một lát, bước chân nhanh hơn, đi thẳng tới chỗ người bị xích sắt trói kia.
Trần Nhược Tư ôm Linh Cơ, đi tới cách người kia chừng một mét, tìm một chỗ tương đối sạch sẽ đặt nàng xuống, nhìn người bị khóa kia nói: "xin chào, vừa rồi tiếng kêu là do ngươi phát ra phải không? Ngươi cũng bị Từ Hàng kia lừa tới hả?" Nguồn tại http://Truyện FULL
"Phì", người kia lắc lư cái đầu thật mạnh, đem mớ tóc bù xù trước mặt lật sang một bên, lộ ra một bộ mặt già nua trắng bệch, con ngươi sâu hoắm. Tuy là vậy, song ánh mắt người này vẫn rất có thần, lão ta nhìn Trần Nhược Tư một lượt, nói: "tên lừa trọc kia mà có bổn sự bắt ta sao? Nếu không phải lão ta dùng mê dược hại chúng ta, chúng ta sao có thể rơi vào trong tay hắn?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dao-tu-tien-luc/1389722/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.