Tĩnh Ân thấy Linh Cơ và Trần Nhược Tư không chạy nữa thì lại giật mình, hắn đoán bọn họ khả năng đang rình cơ hội tấn công mình nên đâu dám khinh thường, vội vàng giảm tốc độ phi hành xuống, ngầm tụ năng lượng quan sát tình huống hai người.
Phản ứng của Tĩnh Ân, Trần Nhược Tư đều thấy cả, lòng không khỏi cười thầm, mở miệng nói: "ngươi là hòa thượng chùa nào? Chớ ngốc nghếch đến nạp mạng nữa, mau về bẩm với trụ trì các ngươi: chưởng môn Bạch Vân đạo quán Hầu Quang Bình không phải như bên ngoài đồn đãi, mà thực sự là một tên ngụy quân tử. Được rồi, ta không lằng nhằng với ngươi nữa, mau về Pháp Hoa Tự thông báo đi".
Tĩnh Ân nói: "ngươi chớ hồ thuyết bát đạo hòng gạt ta. Bạch Vân đạo quán mặc dù mới quật khởi, nhưng hành vi của đạo quán này toàn bộ người Trung Thổ đều biết. Ngươi nói vậy rõ ràng là muốn phá hoại tình đoàn kết người Trung thổ ta, để lũ yêu nghiệt các ngươi thừa cơ phá hoại, đừng mong ta tin lời ngươi".
Trần Nhược Tư bất đắc dĩ thở dài nói: "ta biết lời ta nói giờ không ai tin, nhưng chờ tai nạn tới có hối hận cũng không kịp, các ngươi tự lo cho mình đi", nói xong, hắn đưa mắt về phía Linh Cơ khe khẽ gật đầu, ý nói mau li khai, tránh viện binh của bọn họ tới làm khó.
Linh Cơ ứng tiếng, chuyển thân định rời đi.
Đột nhiên, tầng không trên đầu hai người bỗng mây đen cuộn lại, gió lớn rít lên, sấm vang chớp giật.
Linh Cơ ý thức không ổn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dao-tu-tien-luc/1389719/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.