Đám đạo sĩ của đạo quán nhìn thấy Trần Nhược Tư đều cảm thấy vô cùng kinh ngạc, sau chốc lát sửng sốt, tản ra vây lấy Trần Nhược Tư, một thoáng Trần Nhược Tư đã bị đám đạo sĩ lớp lớp vây quanh tại chỗ.
Trần Nhược Tư thấy thế, trong lòng có chút khẩn trương, trên mặt hắn không hề lộ ra một tia sợ hãi. Hắc đảo mắt nhìn qua đám đạo sĩ trước mặt, trong lòng thầm nghĩ: "Bọn họ người đông thế mạnh, ta phải làm sao đây? Trấn tĩnh, nhất định phải trấn tĩnh, không để cho bọn họ nhìn thấy sự khiếp đảm trong lòng ta, nếu không, xui xẻo rồi. Mặc kệ đi, tùy tiện tìm một cái lý do ứng phó rồi tính tiếp." Nghĩ đến đây, hắn giả bộ vô hại mỉm cười nói: "Ta tới đạo quán không hề có ác ý, là một hồi hiểu lầm mà thôi, ta nghe nói đạo quán này có thú nhân ra vào cho nên mới cảm thấy hiếu kỳ muốn đi tới xem xem bộ dạng của thú nhân là như thế nào, không có nghĩ ra vừa mới ẩn núp liền bị phát hiện rồi, lão thiên gia đã không để cho ta gặp thú nhân, vậy ta bây giờ lập tức rời đi, không quấy rầy nữa." Hắn nói xong, đi thẳng về phía cổng lớn của đạo quán.
Đám đạo sĩ thấy Trần Nhược Tư một chút cũng không hoảng sợ mà còn can đảm như vậy đều cho rằng hắn là một nhân vật lợi hại, vội vàng tránh ra một con đường để cho hắn đi.
Trần Nhược Tư thấy vậy, trong lòng cảm thấy buồn cười, vội vàng gia tăng cước bộ.
Hầu Quang Bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dao-tu-tien-luc/1389693/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.