Bọn tráng hán đứng cạnh cánh cổng chính,nhìn thấy đầu lĩnh chỉ trong nháy mắt đã bị người ta khống chế,bọn chúng đều sợ tới mức thụt lùi hết về phía sau, đầm sầm vào cánh cửa y quán, đem nó đóng lại.
Trần Nhược Tư thấy đám tráng hán đã bị dọa mất hồn vía,bèn lớn tiếng nói: "Các ngươi còn không mau biến, còn muốn chờ chết sao?"
Nghe xong lời Trần Nhược Tư,đám tráng hán kia lần lượt quăng bỏ đao trong tay,chạy như điên ra ngoài,trong nháy mắt không còn thấy bóng dáng.
Lâm Hân Ngọc nắm gã tráng hán kia,xô hắn xuống mặt đất,mắt lạnh lùng nhìn hắn nói: "Ngươi xem đi,bọn thủ hạ của ngươi,toàn bộ đều tẩu thoát hết rồi,nếu ngươi còn muốn sống thì hãy thành thật trả lời câu hỏi của ta,thủ lĩnh của các ngươi,Lí Hữu Quyền hiện giờ đang ở đâu?"
Gã tráng hán kia xoay người quỳ trên mặt đất,vẻ mặt hoảng hốt,tâm trạng bồn chồn,bối rối nói: "Hắn...hắn đã đi mời viện binh rồi,chúng tôi chỉ là phụng mệnh trông coi y quán."
"Ý của ngươi là nói hắn bây giờ không có ở đây...được rồi,ngươi đi mang tất cả những người của y quán gọi ra đây,sau đó lấy thuốc của y quán toàn bộ đem ra,tất cả để ở cổng chính."Lâm Hân Ngọc quát lớn.
"Vâng,tôi giờ đi ngay,giờ đi ngay."Gã tráng hán kia từ mặt đất bò dậy,nhanh chóng hướng cánh cổng y quán chạy đi.
"Đông đông đông"một trận dồn dập tiếng đập cửa nhất thời vang lên.
Trần Nhược Tư và Mộng tuyết đi lên đến,Trần Nhược Tư nhìn Lâm Hân Ngọc nghi hoặc nói: "Lâm Hân Ngọc tỷ tỷ,tỷ đang bày trò gì vậy a,tại sao muốn bọn chúng mang thuốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dao-tu-tien-luc/1389640/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.