Hà Thời Minh còn chưa nằm được bao nhiêu lâu, Lưu Văn Long đã đi vào.
“Chào cậu Hà.” Lưu Văn Long khách khí chào hỏi với Hà Thời Minh.
Hà Thời Minh đứng lên nói: “Tổng giám đốc Lưu khách khí quá.”
“Bây giờ cậu là chủ tịch của khách sạn này, khách khí là điều nên làm.”
Lưu Văn Long trả lời.
Hà Thời Minh lắc đầu cười một tiếng, đột nhiên nhớ tới một vấn đề, hỏi: “Đúng rồi, khách sạn của chúng ta, lợi nhuận mỗi tháng là bao nhiêu?”
“Nói về lợi nhuận, ngoại trừ các khoản chi tiêu ở bên ngoài, lợi nhuận mỗi tháng sấp sỉ khoảng bốn mươi tỷ!” Lưu Văn Long trả lời.
Hà Thời Minh nghe nói như thế, hai mắt lập tức híp lại một cái.
Bốn mươi tỷ?
Một tháng?
Cái này đỉnh vậy!
Tuy rằng lúc trước anh có hơn trăm tỷ, nhưng mà mua biệt thự, sau đó lại mua xe, đã không còn tới một nữa, tiếp đó tới kỳ hẹn giao vàng cũng cần tới một số tiền lớn, đang lo không biết đi đâu để kiếm tiền đây.
“Vậy bây giờ tài sản tự do bên tài vụ có bao nhiêu?” Hà Thời Minh hỏi.
Lương Văn Long cười khan một tiếng nói::Cái này... Cậu Hà, lúc khách sạn chuyển nhượng, tôi đã lấy hết tiền bên trong tài vụ ra, trước mắt tiền trong tài vụ khách sạn là con số không! Mặt khác, còn khoảng một tuần nữa là tới ngày phát tiền lương rồi, đến lúc đó, phải phát hơn mười tỷ tiền lương!”
Hài Thời Minh: “...”
Anh nhìn Lưu Văn Long một cái thật sâu: “Tổng giám đốc Lưu, chiêu này của ông đỉnh lắm!”
Anh còn tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dao-duoc-mot-tan-vang/364981/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.