Nhìn lên cơn mưa xối xả bên trong bầu trời kia, Hà Thời Minh cũng bất ngờ.
Mẹ nó!
Chỉ mưa mỗi diện tích của biệt thự?
Cơn mưa lớn này cũng rất phân biệt khu vực rồi đó?
Đây là ông trời thấy anh cá mặn quá, cho anh chính nghĩa trên trời rơi xuống sao?
Đối mặt với chính nghĩa trên trời rơi xuống này, còn có thể thế nào?
Lúc này trong lòng Hà Thời Minh hoảng hốt, giống như bò trối chết ra khỏi bể bơi để thoát thân.
Kết quả mới vừa leo ra khỏi bể bơi...
Đùng!
Mưa to như trút nước giống như sóng lớn đổ xuống, nện cho thân thể Hà Thời Minh lảo đảo, suýt chút nữa té lăn ra mặt đất.
Trong nháy mắt đã ướt như chuột lột!
Anh hiểu rồi!
Mưa lớn cục bộ như thế này, nhất định là ông trời nhìn anh không thuận mắt, cố ý đến chỉnh anh!
Anh quay người, ngẩng đầu, đối mặt với cơn mưa như trút nước mà hét lớn một tiếng: “Nhìn tôi không vừa mắt, có bản lĩnh thì ông trực tiếp giết chết tôi đi! Cho rằng một cơn mưa lớn thì tôi sẽ khuất phục sao? Cá mặn này tôi làm chắc rồi! Tôi không đi nữa!”
Nói xong anh quay người nhảy vào trong bể bơi, thả mình xuống.
Dù sao cũng ướt hết cả người rồi.
Loại trải nghiệm phơi nắng trong bể bơi mưa xối xả tầm tã như thế này, người bình thường muốn trải nghiệm còn không được đấy!
Một giây sau.
Mưa lớn đột nhiên nhỏ lại.
Không đến một phút, toàn bộ đã biến mất không thấy gì nữa.
Trên bầu trời, chỉ còn lại ánh mặt trời ấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dao-duoc-mot-tan-vang/364972/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.