Buổi tối, yên lặng không một tiếng động.
Tất cả các hộ gia đình, nhà nào nên nghỉ ngơi thì trở về nghỉ ngơi, nhà nào vận động thì vận động.
Thỉnh thoảng sẽ vang lên một tiếng thét chói tai.
Mà Hà thời Minh, cũng bắt đầu nghiệp lớn dời gạch của mình, giống như là anh nông dân cần cù trên công trường.
Điều khác biệt duy nhất với những người nông dân kia, chính là những người kia dời là dời cục gạch, mà anh dời là dời cục vàng.
Vì để tránh cho bị người khác phát hiện nên lúc dời những cục gạch này, Hà Thời Minh cũng không trực tiếp cho lên trên xe, mà là dùng quần áo hoặc những vật khác trùm lại, dáng vẻ giả bộ chuyển những đồ vật khác lên trên chiếc BMW.
Chưa kể, vừa mới cầm lên, thì đã có một chú tốt bụng chạy tới, haha cười nói: “Tiểu Minh à, chuyển cái gì đấy, chú giúp con chuyển nhé?”
Hà Thời Minh cười haha nói: “Cảm ơn chú, không cần đâu, con tự chuyển là được. Không có nhiều đồ đâu.”
“Con mang túi lớn túi nhỏ, đây là muốn làm gì? Đi du lịch à?” Chú ấy hỏi.
Vẻ mặt Hà Thời Minh bình tĩnh bỏ những túi quần áo đựng những cục vàng kia vào trong xe, cười haha nói: “Dọn nhà, không ở đây nữa ạ.”
“Ồ? Dọn nhà? Muốn chuyển đi à?” Chú ấy sửng sốt một chút.
“Đúng vậy! Muốn dọn nhà ạ!” Hà Thời Minh trả lời.
Chú ấy nhếch miệng nói: “Vậy hẹn gặp lại nhé.”
Nói xong, trực tiếp xoay người đi ra ngoài.
Hà Thời Minh: “...”
Nghe nói anh muốn đi thì trực tiếp không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dao-duoc-mot-tan-vang/364970/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.