Uống vài chai bia, hai người đều cảm thấy tâm trạng dễ chịu hơn.
Vương Kiến Ba vỗ chiếc bụng bia nói: “Lão Hà, nếu cậu sớm nói với tôi là Điền Phức Vi chỉ vì giúp cậu thoát thân mới nói là bạn trai của cô ấy, sao tôi có thể quyết đấu với cậu được?”
Lúc nãy ăn xiên, Hà Thời Minh đã kể chuyện xảy ra trong thư viện cho Vương Kiến Ba nghe.
Hà Thời Minh lại nhét một xiên vào miệng, trợn mắt nói: “Ai biết được anh lại vì một cô gái, đến anh em tốt cũng muốn liều mạng? Coi như tôi nhìn thấu anh rồi, trọng sắc khinh bạn điển hình!”
“Hứ! Cũng phải xem là ai! Chuyện liên quan đến Điền Phức Vi, không có gì để thương lượng hết!” Vương Kiến Ba vỗ ngực.
Hà Thời Minh cười haha: “Có một chuyện quên nói với anh, tôi hẹn Điền Phức Vi cùng ăn tối dưới ánh nến.”
“Vãi!” Vương Kiến Ba đứng lên, trợn to hai mắt nói:”Cậu dám! Nếu cậu dám đi, tôi liều mạng với cậu!”
Hà Thời Minh ngửa cổ nói: “Được! Anh giết tôi trước đi, nếu không là không ngăn nổi tôi đâu!”
Vương Kiến Ba: “... thật hay giả đấy? Mẹ nó không phải cậu lại chơi tôi đấy chứ?”
“Đương nhiên là thật, anh thấy tôi lừa ai bao giờ chưa?”
“Cậu lừa tôi ba năm! Cái gì mà chưa lừa ai bao giờ?”
Hà Thời Minh: “...” Anh có thể nói là anh không lừa Vương Kiến Ba được không?
Nhưng mấy lời này, anh không biết giải thích như thế nào.
“Ôi…” Vương Kiến Ba đột nhiên thở dài, ngồi xuống nói: “Điền Phức Vi là một đóa hoa tốt, gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dao-duoc-mot-tan-vang/364931/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.