Trên xe Maserati.
Hà Thời Minh ngồi vào ghế phụ trên xe của Tần Lệ Nhã, thở dài nói: “Tần tổng, sau này cô đừng đến trường tìm tôi nữa.”
“Sao thế?” Tần Lệ Nhã nghi ngờ hỏi.
Hà Thời Minh nhếch mép cười nói: “Cô không thấy ánh mắt của mấy nam sinh kia sao, giống như hận không thể dùng mắt giết tôi vậy! Đến bây giờ tôi vẫn cảm giác như có gai trên lưng! Nếu cô còn đến chuyến nữa, tôi cảm giác không cần đến mấy ngày, liền có người bí quá hóa liều trực tiếp giải quyết tôi luôn.”
Trước giờ chưa từng bị nhiều người như thế nhìn chằm chằm, chưa kể những ánh mắt này, đều tràn ngập sát khí khủng bố! Hà Thời Minh cảm giác như đem tim nâng nhanh đến trên cổ họng*, vội vàng đến mức không biết mình đã đi ra ngoài như thế nào.
*ý chỉ nơm nớp sợ hãi
Nếu để anh trải qua thềm lần nữa, đánh chết anh cũng không dám.
Quá đáng sợ!
“Phụt.”
Tần Lệ Nhã không nhịn được bật cười thành tiếng: “Nghe anh nói thế, tôi rất nổi tiếng ở trường anh sao?”
“Còn không phải sao! Cô không biết đó thôi, mấy tên nam sinh bọn họ trong lòng đều coi cô như người tình trong mộng! Ngủ mơ cũng nhắc đến tên cô!” Hà Thời Minh trực tiếp nói.
“Vậy anh Hà thì sao?” Tần Lệ Nhã đột nhiên nghiêng đầu hỏi.
“Tôi…”
Hà Thời Minh nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú của Tần Lệ Nhã, đột nhiên ngây ngẩn, mặt dày đỏ lên một vùng, xấu hổ nói: “Tôi…cái này…cái kia…”
Tần Lệ Nhã thấy cảnh này liền cười khanh khách nói: “Anh Hà còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dao-duoc-mot-tan-vang/364912/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.