“Muốn thắng đến như vậy sao?” Hà Thời Minh cười khẽ.
“Đương nhiên rồi!”
Điền Phức Vi gật đầu nói: “Chỉ cần giành được giải quán quân, nghĩa là có thể được hội trưởng Lương chỉ dạy thư pháp! Anh không hiểu về thư pháp, nên không biết hội trưởng Lương có địa vị như thế nào trong giới thư pháp đâu!”
“Như thế nào? Chỉ là một hội trưởng hiệp hội thư pháp mà thôi, còn có thể lợi hại bao nhiêu chứ?” Hà Thời Minh khó hiểu hỏi.
Điền Phức Vi đầy hứng khởi giải thích: “Hội trưởng Lương không chỉ giỏi thư pháp đứng số một số hai ở Lâm An chúng ta, mà thậm chí còn ở toàn tỉnh, rất nhiều hoạt động triển lãm khi cần tới thư pháp, đều sẽ dùng một số tiền lớn để mời anh ấy qua viết! Dùng câu một chữ đáng ngàn vàng để hình dung cũng không quá! Thầy giáo thư pháp của em là ông cụ Quách cũng vô cùng tôn sùng hội trưởng Lương, ông ấy nói rằng chỉ cần em có thể được đích thân hội trưởng Lương chỉ dạy, thư pháp chắc chắn sẽ nâng cao được một bậc! Em vẫn luôn muốn được hội trưởng Lương chỉ dạy, tiếc là không có cơ hội! Cơ hội lần này đối với em mà nói, có thể là ngàn năm mới có một!”
Hà Thời Minh nhếch miệng.
Anh không hiểu về thư pháp?
Nếu nói anh không hiểu thư pháp, vậy những người ở đây cũng không có một người nào hiểu thư pháp.
Nhưng những lời như thế, nếu Hà Thời Minh nói ra, không chừng Điền Phức Vi lại bảo anh khoác lác, thậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dao-duoc-mot-tan-vang/1885825/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.