“Vậy sao?”
Lông mày Hà Thời Minh nhíu nhẹ nói: “Nhìn dáng vẻ đầy tự tin này của em, anh thật sự muốn thưởng thức tác phẩm lớn của em đấy.”
Quách lão cái gì, anh không biết.
Nhưng mà mỹ nhân có lòng mời, sao có thể vô tình từ chối chứ?
“Vậy nói rồi đấy, chúng ta ngoéo tay!”
Điền Phức Vi nói.
“Được!”
Hà Thời Minh đáp một câu, sau đó hai người trực tiếp ngoắc tay một cái.
Ngay sau đó, hai người nhìn nhau, sau đó đều cười ha ha ngây ngô.
Sắc trời bắt đầu tối.
Hà Thời Minh chuẩn bị lái xưa đưa Điền Phức Vi về nhà.
Kết quả, vừa mở xe ra, âm nhạc trên xe liền vang lên.
“Tài xế già ông xem một chút tiểu muội thật trắng a~ quản ông có trắng hay không a~ đại ca mặc kệ trắng a...”
Hà Thời Minh: “?”
Thằng khốn Vương Kiến Ba cả ngày nghe cái gì vậy!
Anh lau mồ hôi lạnh, nhanh chóng cười gượng một tiếng nói với Điền Phức Vi: “Đây là Vương Kiến Ba nghe, ca khúc đều là cậu ta chọn, không liên quan tới anh!”. Truyện Khác
Đối diện với nguy cơ, Hà Thời Minh không chút do dự mà bán Vương Kiến Ba đi.
Đưa Điền Phức Vi về đến nhà, sau khi tạm biệt, Hà Thời Minh trực tiếp lại xe tới Nhất Phẩm Các.
Trên đường.
Gọi điện thoại cho Vương Kiến Ba.
Kết quả gọi kiểu gì Vương Kiến Ba đều không nghe, gọi liên tục mười cuộc, đều bị Vương Kiến Ba vô tình cúp máy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dao-duoc-mot-tan-vang/1885823/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.