Hà Thời Minh cười ha ha nói: “Không ký!”
“Hả? Không ký?”
“Đúng rồi! Quên điều kiện của tôi rồi? Cho chúng tôi mười phần trăm, thiếu một chút cũng không được!”
Bây giờ muốn ký hợp đồng?
Muộn rồi!
Quyền lợi ngang nhau, mười phần trăm hoàn lại, thiếu một chút cũng không được!
“Ơ... được thôi, vậy tôi tiếp tục tuyển người vậy, hi vọng không đụng phải người vắt mũi còn chưa sạch.”
“Được!”
Sau khi cúp điện thoại, Hà Thời Minh nằm trên ghế sofa, nở nụ cười ngây ngô.
Lúc này, đoán chừng người của ba công ty tương lai kia cũng đã bắt đầu gấp gáp rồi nhỉ?
Nhưng mà bây giờ trò hay vừa mới bắt đầu mà thôi.
Muốn mượn thế đè người sao?
Bắt nạt chúng ta là người mới trong ngành sao?
Cho mấy người gãy răng luôn!
Ừ, sau đó...
Phải tới khách sạn Phúc Nhĩ Hào Thái, tìm Lưu Văn Long lừa hắn ăn hết quả đầy tớ.
Lão hồ ly gian xảo kia, phải làm cho ông ta yên tĩnh, thay mình quản lý khách sạn Phúc Nhĩ Hào Thái thật tốt!
Chỉ là, khi Hà Thời Minh đứng lên, nhìn xem bàn tay của mình, đột nhiên lâm vào trầm tư.
Trên tay dính một lớp màu xám.
Vừa rồi mình đặt tay chỗ nào vậy?
Trên mặt bàn bên cạnh ghế sofa sao?
Anh quay đầu nhìn thoáng qua.
Quả nhiên, trên bàn nhỏ có dấu bàn tay của mình, giữa một lớp bụi, một dấu tay rõ ràng...
Ngay sau đó, hắn nhìn quanh biệt thự to lớn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dao-duoc-mot-tan-vang/1885816/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.