“Ông chủ Hà, anh đây là đang nói đùa sao?” Hùng Đại Hải cau mày hỏi.
Hà Thời Minh khua tay nói: “Anh cảm thấy giống như đang nói đùa sao? Điều kiện của chúng tôi đặt ở đó, các người cũng suy nghĩ thật kỹ, nếu như chưa nghĩ được, làm phiền quay về nghĩ lại cho kỹ! Nghĩ kỹ rồi tới tìm tôi!”
“Hừ!”
Hùng Đại Hải hừ lạnh một tiếng nói: “Nếu đã như thế, vậy thì chúng ta không còn gì để nói! Tạm biệt!”
Nói xong, trực tiếp đứng dậy đi ra ngoài, hai người khác không nói hai lời, đi theo Hùng Đại Hải ra ngoài.
Hà Thời Minh cười khoát tay với bọn họ: “Nghĩ cho kỹ, bất cứ lúc này cũng có thể tới tìm chúng tôi!”
Vừa dứt lời, ba người đã biến mất ở cửa phòng họp.
Sau khi ba người rời đi, Vương Kiến Ba lập tức nói với Hà Thời Minh: “Lão Hà, vừa rồi cậu làm gì vậy? Cho dù đàm phán, cậu cũng không thể đàm phán như thế được chứ?”
Hà Thời Minh khoát tay nói: “Bon họ rõ ràng là không muốn đàm phán tử tế với chúng ta, chính là muốn ăn sạch chúng ta, cho dù chúng ta nhượng bộ thế nào đi nữa, cuộc mua bán này cũng không thể thành công, trừ phi đáp ứng toàn bộ điều kiện của bọn họ!”
“Vậy thì cũng không thể như thế này chứ? Cậu quá xúc động rồi!” Vương Kiến Ba vội la lên.
Hà Thời Minh cười nhẹ lắc đầu, nói với Lưu Danh Thần: “Lão Lưu, ông đi ra ngoài trước đi.”
“Vâng chủ tịch Hà!” Lưu Danh Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dao-duoc-mot-tan-vang/1885810/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.