Vương Kiến Ba nghe nói như thế, khóe miệng co rút nói: “Cậu, tôi thật sự không dám tin tưởng!”
Hà Thời Minh cười ha ha nói: “Bình tĩnh, bình tĩnh.”
“Tôi không thể nào bình tĩnh được!”
Vương Kiến Ba kích động nói: “Cái này chính là cao ốc Long Đằng! Căn cứ thành phần tri thức tinh anh cấp cao của Lâm An, tôi nằm mơ cũng muốn tới nơi này làm việc! Thế mà toàn bộ Long Đằng đều là của cậu, cậu bảo tôi bình tĩnh thế nào?”
Không trách cậu ta kích động được, thật sự là chuyện về cao ốc thương mại Long Đằng này thật sự là hoàn toàn vượt qua khỏi sức tưởng tượng của cậu ta rồi!
Trung tâm thương mại của Lâm An, vùng đất thần thánh tất cả sinh viên đại học Lâm An hướng tới!
Kết quả bây giờ Hà Thời Minh nói với cậu ta, cao ốc thương mại Long Đằng lại là của mình!
Có thể đừng dọa người vậy không?
Hà Thời Minh cũng đốt một điếu thuốc, cười ha ha nói: “Vậy cậu chuẩn bị làm gì đây? Chuẩn bị quỳ xuống kêu ba sao?”
Vương Kiến Ba liếc mắt nói: “Gọi cái rắm! Tôi...”
Còn chưa nói hết lời, điện thoại Hà Thời Minh đột nhiên vang lên một giọng nói.
‘Thẻ ngân hàng số đuôi 0718 của bạn đã cộng hai trăm bảy tư tỉ!”
Vương Kiến Ba: “?”
Mẹ nó?
Hai trăm bảy tư tỉ?
Hai chân cậu ta mềm nhũn, suýt chút nữa trực tiếp quỳ xuống kêu ba!
Hà Thời Minh cầm điện thoại lên nhìn qua, nói với Vương Kiến Ba: “Tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dao-duoc-mot-tan-vang/1885808/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.