"Nếu cậu biết trình độ môn công pháp của mình có hạn, mà trên lĩnh vực nghiên cứu phật pháp lại đạt được nhiều thành tựu, thì tại sao còn muốn kiên trì nghiên cứu công pháp?" Phong Kỳ nhịn không hỏi.
"Mộng tưởng mà, với lại tôi cảm thấy tôi có thể làm được." Lâm Nhiễm nhếch miệng cười, trên mặt tràn đầy tự tin.
"Học nhiều môn không bằng học giỏi một môn, suy nghĩ của cậu như vậy tôi không xem trọng." Phong Kỳ nghiêm túc nói, cố gắng thay đổi ý tưởng làm hại thế giới của Lâm Nhiễm.
"Kỳ ca, ý của anh là tôi nên chuyên tâm theo đổi giấc mơ, từ bỏ thuật pháp, toàn tâm toàn ý mới có thể thành công?"
"Khụ khụ khụ!" Nghe lời nói như vậy khiến Phong Kỳ không kịp chuẩn bị, suýt chút nữa bị sặc.
Khá lắm, xử lý việc này rất tuyệt.
Nếu Lâm Nhiễm thật sự làm vậy, thì những chuyện ngu xuẩn Lâm Nhiễm phạm vào trong tương lai chắc chắn có một phần trách nhiệm của hắn.
"Đừng, ý của tôi là bảo cậu chuyên tâm vào thuật pháp, đã không có năng khiếu về công pháp thì không bằng từ bỏ sớm đi, hơn nữa thuật pháp cũng rất quan trọng, mặc dù công pháp là trung tâm điều khiển thuật pháp, nhưng thuật pháp lợi hại cũng có thể đền bù những mặt không đủ của công pháp."
"Không được, một người đàn ông thực sự cần dũng cảm theo đuổi giấc mơ, tôi còn trẻ, chưa đụng tường nam chưa quay đầu lại*." Lâm Nhiễm lúc này lắc đầu thể hiện sự cự tuyệt.
* chưa đụng tường nam chưa quay đầu: chỉ sự cố chấp, chưa đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-danh-cap-dong-thoi-gian/496211/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.