Đôi mắt màu máu lại chớp chớp lần nữa, cỗ lực lượng vô hình trong nháy mắt đem bắn Tiểu Hắc bay ra ngoài, nện vào trong một tòa kiến trúc đổ nát, bốc lên một trận khói bụi.
Nhưng thân ảnh của Tiểu Hắc rất nhanh lại từ trong đống đổ nát hiện lên, đứng giằng co cùng đôi mắt màu máu.
Tuy rằng rất muốn biết Tiểu Hắc cùng với đôi mắt màu máu ai mạnh hơn, nhưng Phong Kỳ cảm thấy cái mạng này của mình thật sự quá đáng giá, không nhân cơ hội này mà chạy thì đợi đến khi nào.
Nghĩ tới đây, hắn xoay người chạy về phía xa xa.
Phong Kỳ rời đi cũng không khiến cho Tiểu Hắc cùng đôi mắt màu máu chú ý, lúc này trong mắt chúng chỉ có đối phương.
Trận chiến lại nổ ra.
......
Chạy như điên một hồi lâu, xác định mình đã an toàn, Phong Kỳ lúc này mới dừng bước.
Hắn không nghĩ tới mình có thể may mắn sống sót từ trong tay đôi mắt màu máu kia, may mà nhờ có Tiểu Hắc.
"Vận khí thật tốt."
Tuy rằng gãy tay trái, nhưng có thể sống sót đã là điều rất ngoài ý muốn rồi, Phong Kỳ nhịn không được nhếch miệng cười.
【Nói không chừng không phải là vận khí tốt, vạn nhất chính là Tiểu Hắc đuổi theo ngươi tới thì sao, dù sao thì cách thật xa cũng có thể ngửi được mùi hôi thối trên người ngươi, nơi ngươi đi qua lưu hương thật lâu, dường như là muốn truy lùng dấu vết của ngươi cũng không khó.】
"Ý ngươi là sao? Có phải là ngươi đang ám chỉ ta hay không, kỳ thật chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-danh-cap-dong-thoi-gian/496205/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.