10
Ta dẫn hắn về tiểu viện, cùng sống với nhau vài ngày.
Nửa đêm, chăn lạnh gối cô đơn khó ngủ, nhớ lại đêm nóng bỏng trước đó, thân thể rắn chắc của Vô Vọng.
Không khỏi khiến ta đỏ mặt, ta đột ngột ôm chăn ngồi dậy.
“Ta không phải là nữ nhân lương thiện, cũng không phải là chưa từng có nam nhân, ta sao phải ngủ một mình trong chăn lạnh thế này?”
Ta xuống giường, xỏ giày, chuẩn bị ra ngoài.
“Nếu muốn quyến rũ người ta thì…”
Ta cầm y phục khoác lên vai, để lộ bờ vai thơm ngát, vừa đi vừa khéo léo để lộ đôi chân trắng nõn thon dài.
“Thế này, chẳng lẽ không khiến tên hòa thượng chết mê chết mệt?”
Ta cười đắc ý, nhưng vừa mở cửa thì thấy Vô Vọng đang ôm gối đứng trước cửa.
Lúc này mặt hắn đỏ bừng, thấy ta mở cửa, ánh mắt đen láy nhìn thẳng vào ta.
“Cô nương, dược tính dường như… vẫn… vẫn chưa được giải hết…”
Ta kinh ngạc!
Loại dược này của ta dùng một, hai lần là sạch hết.
Đêm đó hắn muốn nhiều lần như vậy, làm sao mà mấy ngày rồi vẫn chưa hết được?
Nhưng nhìn hắn mặc áo lót trắng tinh, dưới lớp áo lót còn lộ ra những đường cơ bắp mờ mờ.
Ta nuốt nước bọt, giả vờ bình tĩnh dẫn hắn vào trong phòng.
Ta cầm thuốc suy nghĩ một lúc.
Chẳng lẽ là… thể chất của Vô Vọng đặc biệt, nên loại dược này lại có tác dụng mạnh với hắn?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dam-hai-ca-phat-tu/3615068/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.