Hôm nay chính là ngày khai giảng ở trường Thiên Ly,cô dậy từ rất sớm,tâm trạng phi thường tệ hại mà cũng đúng thôi một mình tiếp chưởng của tận bảy nam chủ cô không chết thì cũng trọng thương,ôi,cô phải làm sao giờ?Trang điểm khiến mình trông bình thường giống mấy vị tiền bối trước đây thì chỉ càng làm mọi việc tệ hơn khi bị nam chủ phát hiện mà thôi,phải biết nhìn xa trông rộng nếu không thì bạn sẽ bị nam chủ ăn không còn mẩu xương nào mất.Cho dù có trốn nam chủ thì cuối cùng cũng bị cái vận đào hoa chết tiệt của chính mình hãm hại mà thôi.Bám chặt lấy Ngân không rời nửa bước?Không,không thế thì càng làm cho mấy con sói có hứng săn mồi mất,khác gì tự mình 'mỡ dâng miệng mèo'.Haiz,số mình sao mà nó khổ(Tg:than với chả thở cái gì,đi câu rùa kim cương về cho ta bán nhanh mẹ con sắp thành quỷ đói rồi đấy.)
Cô cố gắng lết cái thân già ốm yếu,xương cốt thoái hoá của mình vào nhà vệ sinh rồi tiếp tục thở dài như người thất nghiệp.Vệ sinh cá nhân xong,nhìn vào chính mình trong gương tâm trạng vốn đã tệ hại của cô lập tức trở nên tệ hại hơn với tốc độ chóng mặt,đẹp quá cũng là một tội.(Tg:*nội thương vì lời con gái nói đến thổ huyết* *tự dưng thấy mình thật thảm khi có đứa con gái kì dị như vậy* TT^TT)
Cô mặc một bộ váy màu xanh nước biển không có gì đặc biệt hay nổi trộ nhưng làm nổi bật vẻ đẹp trong sáng,thanh thuần của cô(Tg:nó đẹp sẵn rồi thì mặc gì chả đẹp).Cô đội chiếc nón
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-da-lam-nen-toi-nghiet-gi-chu-nam-chu-tranh-ra/2501183/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.