Sáng hôm sau,cô thức dậy với tâm trạng rất tốt,thật không ngờ gia gia lại không ngăn cản chuyện của cô và Ngân.
Bước xuống tầng cô nở một nụ cười thật tươi:
“Buổi sáng tốt lành baba,mama,anh hai!”
Và cô thành công rực rỡ trong việc cả nhà đơ toàn tập,baba đang uống cà phê thì đổ hết xuống đùi,mama rất tao nhã làm rơi luôn cái thìa đang cầm,anh hai thậm chí cò mắt chữ A mồm chữ O,trông rất không hề lịch sự.
Cô thấy cảnh này thì rất ngạc nhiên,cô trông lạ lắm sao? (Tg:cái đồ vô tâm)
Cô nhìn baba bằng ánh mắt kì dị,bộ baba là quái vật hay sao mà cà phê nóng thế đổ lên đùi mà baba có vẻ chả sao cả vậy ta?(Tg:tại ai vậy taaa~~)
Cô hắng giọng nói:“E hèm,ừm baba ơi,cà phê.”
“Ế?”baba rất ngạc nhiên kêu nhẹ và rồi...
Một tiếng hét 'thánh thót' vang lên như tiếng phượng hót,trong phạm vi 10 km ai cũng được 'thưởng thức':“Aaaaaaaaa...”
Sau khi mọi người đơ vài giây thì cảnh tượng trong Bạch gia là:
Anh hai cười lăn lộn,chảy cả nước mắt,tay đập liên hồi lên bàn còn mama thì lấy tay che miệng cười cười rất lịch sự nhưng tay thì lại đang,khụ khụ,cầm điện thoại chụp ảnh với tốc độ ánh sáng và gia nhân thì đang trố mắt nhìn,vai run run vì nhịn cười,hình tượng lão gia chủ lạnh lùng,uy nghiêm trong lòng họ đã triệt để tan vỡ.
(Tg:khổ thân*vỗ vỗ vai an ủi*
Bạch gia chủ:hức hức*thút thít khóc*)
Mặc dù giận đến mặt tái mét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-da-lam-nen-toi-nghiet-gi-chu-nam-chu-tranh-ra/2501179/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.