Chương trước
Chương sau
   Sau khi giải quyết xong bữa sáng dưới sự giám sát từ sáu con mắt như diều hâu của baba,mama và anh hai thì sau đó cô đã phải ra chiến trường đánh nhau với học hành dù sao thì cô từ xưa đến nay luôn tự hào mình là một con sâu lười luôn ngoan ngoãn chấp hành luật lệ của giới sâu lười,đó là:

1.Lười làm việc

2.Lười suy nghĩ

3.Lười phải ứng phó với nữ chủ,nam chủ(tg:con ta nó tự bịa)

4....

  Ngày hôm nay phải nói số cô đen đến mức không thể đen hơn bởi vì môn học đầu tiên là kẻ thù không đội trời chung của cô,kẻ đáng ghét nhất trong cộng đồng các môn học:NGỮ VĂN.

   Còn về lý do ư,quá đơn giản,bởi vì học văn phải đốt chất xám quá nhiều lại còn cảm nhận từ tận đáy lòng mặc dù không khó nhưng rất đau đầu rồi phải ghi nhớ một đống ghi nhớ,định nghĩa,văn bản,... quả thực là cực hình với mấy con sâu lười như cô đây.

   Cho dù rất đau khổ nhưng cô vẫn quyết định cầm vũ khí (bút bi,bút chì,tẩy,...) và khiên (vở,sách,sách bài tập,...) rồi lết cái thân già gần đất xa trời của mình đi đánh nhau với NGỮ VĂN (tg:cầm gói bỏng ngô,hô hào cổ vũ:Con gái cố lên,con gái cố lên,...)

   Sau khoảng mấy trăm hiệp (tg:có 45'thôi mà con.) cô đã anh dũng chiến thắng,mồm cười như con điên trốn bệnh viện tâm thần:

   “Muahahahaha,ta quá giỏi mà,muahahaha.

    (tg:hức hức*khóc*con gái tôi nó bị điên rồi.

Điệp nhi:*đá một phát vào mông con tg*Cút đê.

  1 phút mặc niệm cho mỗ tg bị đá bay ra ngoài vũ trụ)

   Sau môn văn chính là một lố một lô các môn học khác và kết quả là cô ra về với tấm thân trọng thương không chỗ nào nguyên vẹn,cô còn chưa kịp ăn mừng chiến thắng thì mama đại nhân bảo đã đến giờ học thêm với mama,phải biết mama chính là mẫu phụ nữ rất đúng theo tiêu chuẩn thời xưa mà cô thì

*Cầm:

   Tiếng đàn của cô có thể xua ma đuổi quỷ,diệt trừ tà ma,bắt kẻ xấu,trong phạm vi 50m không ai là không bất tỉnh hoặc cùng lắm là sủi bọt mép.(tg:con gái ta có thể bắt trộm,giúp bệnh viện quá tải,bảo vệ tài sản quý giá,...thật bi ai mà,tại sao tiếng đàn con ta lại tệ đến thế chứ T^T)

*Kỳ:

   Cô đối với chơi cờ cực kì mù tịt thì chơi kiểu quái quỷ gì chứ có khi lúc chơi cờ tướng cô lại nhớ nhầm đây là cờ vua thì chết (tg:con ngu không phải tại mẹ mà tại chính con*tung tăng bỏ đi*)

* Thi:

  Thơ thì cô không biết gì cả nhưng cô có thể hát nha:

   “Em đang đi đến trường thì thấy một con bướm vàng bay

   Em giơ tay đập vào không trung con bướm vàng chết.” (tg:mấy đứa lớp ta chế đó ^^

*Họa:

   Cô vẽ trang trừu tượng cao siêu đến mức không ai hiểu (tg:nó vẽ ta nhìn ra một đống bầy nhầy các nàng thấy ta giỏi không*con tg đang tự sướng*-_-)

  36 kế “Tẩu vi thượng sách” nhưng lần này thì không thể vậy thì dùng “Khổ nhục kế” (tg:quên nói con ta diễn kịch tốt lắm*cảm thấy tự hào*)

   “Mẹ ơi.Hôm nay con thấy hơi mệt,không học được không ạ*mắt ươn ướt nước*”

   “Cái gì,Điệp nhi con thấy mệt ở đâu?Có mệt lắm không mẹ gọi bác sĩ,...”

   “Không sao đâu ạ,con nằm nghỉ là được mà.”

   “Nhưng mà...”

   “Con lên phòng đây.”cô nói rất nhanh kết hợp với hành động làm mama không thể từ chối được.

   Tg:các nàng ơi nam chủ sắp lên sàn,hãy cầu bình an cho Điệp nhi.

   *688 từ*
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.