Ưm~... cô rên nhẹ,khó nhọc mở mắt ra,nhìn lên thì thấy một màu hồng chói mắt,hở phòng mình có cái màu này từ hồi nào nhỉ?
1 giây suy nghĩ
2 giây...
3 giây...
Chẳng phải mình đã chểt sao? OMG!!!Ta xuyên không rồi!!!( tg:ngu dzậy con*lắc đầu thở dài*
Điệp nhi:*ánh mắt khinh thường*bà thử vào tình huống của tôi xem có vậy ko.)
1 giây đơ...
2 giây...
3 giây....
.....
6 giây....
------------ Ta là đường phân cách bị đơ----------
Bỗng nhiên một mớ ký ức hỗn loạn xuất hiện trong đầu khiến cô đau đớn không thôi.Sau khi sắp xếp được đống ký ức đó thì cô rất ngạc nhiên a,Bạch Ngọc Điệp?Vân Tiểu Phong?Bị cô ta giết hại?Cơ mà đợi đã Vân Tiểu Phong chẳng phải là nữ chủ cái truyện ngôn tình cẩu huyết “Em là thiên thần của chúng tôi”ư mà các nam chủ cũng giống như trong truyện đấy,chẳng lẽ...
Trong nội tâm của Ngọc Điệp:
*Ném bàn* *ném ghế* *đập bát* *đập đĩa*...
(tg:Aaaaaaaa...cái bàn gỗ tiền triệu của ta,cái ghế cổ cha truyền con nối của họ nhà ta,cái bát sứ mỹ nghệ tinh xảo của ta,cái đĩa bạc làm của hồi môn cho con gái trong tương lai của ta, aaaaaaaaa,....*khóc không ra nước mắt* *shock tinh thần* TT^TT.Cái đồ phá gia bại tử,huhuhuhu)
Lão thiên gia ngươi chờ đóóóó bà mà gặp ngươi một lần thì bạo cúc hoa ngươi một lần,gặp ngươi hai lần ta gói ngươi lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-da-lam-nen-toi-nghiet-gi-chu-nam-chu-tranh-ra/2501148/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.