Không chỉ có Thẩm Kỳ Khi cảm thấy Liễu Sương không thích hợp, ngay cả Tư Đồ Vân cũng từ từ cảm thấy không đúng rồi.
Hắn thật cẩn thận mà liếc xem thần sắc Liễu Sương, trong lòng tự hỏi đối sách tiếp theo. Hiện tại cho là ngốc tới cỡ nào thì hắn cũng nên hiểu ra, hắn tuyệt đối không thể trêu vào nữ nhân không rõ lai lịch này, không khéo thật sự đó có khả năng là Thẩm Kỳ Khi.
Rốt cuộc ba năm qua, đây là lần đầu tiên hắn thấy Liễu Sương để lộ ra cảm xúc như vậy, tính công kích chẳng phân biệt địch ta kia làm hắn phải e dè.
Suy nghĩ đến tận đây, Tư Đồ Vân bình tĩnh mà buông ra cổ tay Thẩm Kỳ Khi, lời lẽ chính đáng: "Ma chủ, chỉ là một hồi hiểu lầm mà thôi."
"Ta thấy nàng một mình lén lút ở trong phòng ngươi, tưởng là tiểu ma tu nào đó mưu đồ gây rối, muốn làm hại ngươi, nhất thời lo lắng, cho nên mới bắt nàng. Cũng không có ý gì khác."
Thẩm Kỳ Khi giơ tay chỉ vào chính mình, mặt đầy khiếp sợ: "Ha?! Lén lút?"
Hay thật, ta công khai cmnl chứ lén lút cái gì!
Rõ ràng là ngươi ngay từ đầu không nghe ta giải thích rõ ràng, bây giờ ngược lại chối bai bải đổ thừa cho ta!
Liễu Sương không nói gì, tay phải vẫn như cũ treo ở giữa không trung, năm ngón tay tái nhợt tinh tế, lòng bàn tay hoa văn sạch sẽ.
Đôi con ngươi đỏ đậm kia thật sâu mà nhìn Thẩm Kỳ Khi, giống một kẻ săn thú kiên nhẫn, không tiếng động chờ đợi con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-cung-nu-chu-deu-that-thom/4288894/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.