Thấy thần sắc đối phương không tốt, Thẩm Kỳ Khi chỉ phải ấp úng mà an ủi: "Sư tỷ chớ sợ, ngươi cát nhân thiên tướng, khẳng, khẳng định là sẽ có kết cục tốt......"
Đương nhiên, lời này chính miệng nói ra thật là chột dạ.
Cái kết cục này tốt xấu mỗi người một ý, nữ chủ thật vất vả từng bước từ vực sâu bò ra biến thành cường giả đạp lên hết thảy, hưởng thụ vô biên vô hạn cô độc, được mất vô thường, ai xem cũng nhịn không được phát dao phát gạch cho tác giả.
Lúc trước Thẩm Kỳ Khi viết ba cái tình tiết đó, chỉ là vì làm nhân sinh của nữ chủ trở nên sảng khoái cẩu huyết, tựa như dòng văn hoả táng tràng thịnh hành trên thị trường, lợi dụng drama hành hạ thân tâm làm cho người đọc đối nữ chủ đồng tình cùng cộng minh, sau đó vừa mắng vừa xem.
Nàng là một tác giả toàn thời gian, dựa vào viết truyện để sống, cho dù có thích nữ chủ đến đâu thì cũng chỉ xem như nhân vật ảo trong trang giấy. Ai có thể nghĩ đến về sau nàng sẽ xuyên vào trong truyện, còn sẽ yêu nhân vật do chính mình viết ra?!
Thẩm Kỳ Khi bắt đầu căm thù đến tận xương tuỷ mà đề tỉnh bản thân: Sau này viết văn nhất định không thể quá ngược nữ chủ, bằng không sẽ gặp báo ứng! Hiện tại chính là miêu tả chân thật nhất cho việc bị nghiệp quật.
Sớm biết như thế, nàng hận không thể khúc dạo đầu liền đem một đống bàn tay vàng đặt ở trước mặt nữ chủ, nói với đối phương: "Bảo bối, thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-cung-nu-chu-deu-that-thom/1052030/chuong-55.html