Cùng lúc đó, giữa Tê Sơn, Thẩm Quyết đang ngồi ngay ngắn trên đài cao, cùng chư vị chưởng môn chăm chú nhìn yểm cảnh qua thuỷ kính.
Hắn thật mau quét mắt qua các thuỷ kính, trong đó có một mặt kính bóng loáng ảnh ngược ra cảnh tượng thoáng làm hắn mở to hai mắt.
Bên cạnh một thanh y đạo cô cùng nhìn lại đây, cười nói: "Thẩm chưởng môn, đấy không phải lệnh thiên kim sao? Hồi lâu không thấy, lại trưởng thành không ít, càng tươi sáng đáng yêu."
Thẩm Quyết khách khí nói: "Hà cung chủ tán thưởng, một tiểu nha đầu không hiểu chuyện thôi."
Đạo cô này là cung chủ Phong Cung, Hà Dạ Vu, nàng ô một tiếng, nghi hoặc nói: "Người kia bên cạnh nàng, khí chất xuất trần, tuyệt đối không phải tầm thường, dáng vẻ cũng rất là quen mắt...."
Thẩm Quyết hít một hơi: "Người kia cũng là đệ tử của ta, Liễu Sương."
"A, ra là nàng!" Hà Dạ Vu nhớ tới lời đồn về Liễu Sương ở Tu Tiên giới, tài năng ngút trời thế nhưng chậm chạp không đột phá được Luyện Khí kỳ, ngược lại trở thành phế vật, bị người phỉ nhổ.
Hà Dạ Vu không khỏi lộ ra cười ngượng, "Không nghĩ tới hai nàng quan hệ tốt như vậy......"
Lời vừa ra cũng làm Thẩm Quyết cảm thấy kinh ngạc.
Từ lúc nào Thẩm Kỳ Khi cùng Liễu Sương quan hệ mật thiết đến thế?
Tùy ý ôm eo dắt tay không nói, ngay cả bộ dáng trò chuyện cùng nhau cũng là tương đối thân mật, xem thần sắc thản nhiên của Liễu Sương, tựa hồ cũng hoàn toàn không phản cảm chuyện này.
Chẳng lẽ đúng như Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-cung-nu-chu-deu-that-thom/1052009/chuong-34.html