"Cô nương, quấy rầy." Hắc y công tử đứng trước mặt Liễu Sương, hắn do dự một lát, nhỏ nhẹ nói, "Xin hỏi......tỷ thí thăng học Thanh Lễ Phái cử hành ở chỗ này sao?".
Liễu Sương ngước mắt nhìn, khi thấy rõ gương mặt đối phương, hai mắt xẹt qua một tia thù địch, phảng phất trên mặt hồ nổi lên một gợn sóng nhỏ ngay sau đó thật mau tĩnh lặng trở lại.
Thần sắc lãnh đạm, nàng tích tự như kim: "Phải."
Gương mặt này, mặt mày tuấn lãng, màu da ngọc bạch, cặp mắt đào hoa, chỉ cần nhìn vào liền dễ dàng đắm chìm trong ánh mắt thâm tình như biển. Vị công tử tuấn tiếu như vậy, sớm đã khiến nhiều nữ tử chung quanh trầm luân tâm động. Nhưng ở trong mắt Liễu Sương, lại giống như đao kiếm sắc nhọn mổ ra chuyện xưa máu chảy đầm đìa.
Cái quá khứ mà nàng vô pháp quên đi, hàng đêm tái diễn trong mộng đêm khuya, hận ý đè lên nàng như bóng với hình, khắc vào xương tuỷ.
Nam tử vẻ mặt mịt mờ, đón nhận ánh mắt Liễu Sương, trong lúc nhất thời hắn như rơi vào động băng, cứng đờ không thể động đậy.
Hắn trơ mắt nhìn Liễu Sương bước tới một bước, giữa mày ẩn hiện sát ý lạnh thấu xương.
"Sư tỷ!"
Đột nhiên bên tai vang lên thanh âm thiếu nữ trong trẻo, tựa luồng sáng rọi vào vực sâu, làm tiêu tan khói mù ác niệm.
Liễu Sương ngừng động tác, quay đầu nhìn thấy Thẩm Kỳ Khi vừa tiến đến, trên mặt nàng ấy tràn ngập cảnh giác cùng đề phòng, bước chân còn nặng nề đạp trên đất, nhìn qua tựa hồ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-cung-nu-chu-deu-that-thom/1051993/chuong-18.html