Editor: ๖ۣۜVân๖ۣۜ Khinh๖ۣۜVô๖ۣۜTà
Ban đêm thôn Đại Biệt, gió đêm thổi lất phất, vù vù rung động.
Ngay dưới gió đêm gào thét, Sở Lỵ Lỵ có thể nghe được có tiếng nước mưa rơi xuống, vô cùng rõ ràng.
Tình huống quỷ dị khiến thân thể mềm mại của Sở Lỵ Lỵ chấn động.
Đồng thời, cô ấy phát hiện Vương Bình đang nói bậy bạ với thi thể cũng đã ngừng nói, lỗ tai giật giật.
Vương Bình cũng nghe được tiếng nước mưa.
Tí tách... Tí tách...
Tiếng truyền ra từ trong căn phòng nhỏ tựa như có vòi nước đang mở, nước nhỏ xuống từng giọt từng giọt, vang lên giòn giã.
Có một giọt chất lỏng nhỏ xuống mặt Vương Bình.
Đồng thời, con ngươi Sở Lỵ Lỵ cách đó không xa bỗng co rút lại!
Cô ấy đang ở bụi cỏ đối diện cửa vào căn phòng nát, dựa vào ánh trăng yếu ớt chiếu xuyên qua lổ thủng trên mái nhà, thị giác của cô ấy vừa lúc nhìn thấy chất lỏng nhỏ xuống mặt Vương Bình.
Ánh trăng yếu ớt chiếu rọi giọt chất lỏng kia, khiến nó sáng óng ánh.
Đó là ánh sáng lộng lẫy đỏ thẫm.
Giọt chất lỏng kia... là máu?
Đúng lúc này, Vương Bình tự cảm giác được, hắn ngẩng đầu nhìn về phía xà nhà. Sở Lỵ Lỵ cũng thuận theo hành động của Vương Bình, nhìn về phía xà nhà.
Vừa nhìn, Sở Lỵ Lỵ đã cảm thấy tê cả da đầu, toàn thân lạnh lẽo.
Rốt cuộc từ lúc nào, từ lúc nào trên xà nhà đã nhiều hơn một thi thể!
Trong căn phòng nát, ngoài năm thi thể trên quan tài, đột nhiên từ hư không lại xuất hiện thêm một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-the-xoat-thuoc-tinh/149555/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.