Editor: ๖ۣۜVân๖ۣۜ Khinh๖ۣۜVô๖ۣۜTà
Thôn Đại Biệt, tỉnh Quảng Đông là một vùng núi xa xôi.
Đi xe ô tô từ Thâm Quyến đến thôn Đại Biệt cần phải mất mấy giờ.
Bà chủ nhà đích thân lái xe nhà mình ra chở Vương Bình và thím Chu tới thôn Đại Biệt.
"Thím Chu, những thứ cháu nói thím mang tới, thím đã mang tới đủ chưa?"
"Đã mang đến, đã mang đến."
Trên xe, thím Chu vội vã lấy một chồng tiền mặt từ trong túi xách ra, tròn hai chục ngàn nguyên.
Bà ấy vội vã đưa cho Vương Bình.
Thím Chu tới từ vùng núi xa xôi, không hiểu Alipay gì cả, cho nên thím ấy chỉ có thể chi trả bằng tiền mặt.
Thấy thế, Vương Bình dở khóc dở cười.
"Thím Chu, không phải cháu nói tiền, ngày hôm qua cháu đã nói thím chuẩn bị bùa giấy cho cháu."
Tuy nói vậy, nhưng Vương Bình vẫn vươn tay nhận lấy tiền mặt, đặt vào trong túi đeo lưng của mình.
"Ah ah, cậu nói bùa giấy sao? Tôi có mang. Vương Bình đạo trưởng, cậu xem loại này có được không? Hôm qua tôi đã tới đạo quan lấy về đấy."
Thím Chu lấy ra tầm tấm giấy vàng vẽ những nét như gà bới.
Loại bùa giấy này gần giống như lá bùa Lâm Chính Anh đã xài trong series phim Lâm Chính Anh.
Tiếp nhận lá bùa, Vương Bình thuận miệng lẩm bẩm vài tiếng người ta nghe không hiểu.
"Amarni bắc bắc oanh!"
Điểm thuộc tính -1, điểm thuộc tính -1...
Thím Chu và bà chủ nhà chấn động, trừng to mắt.
Lá bùa nhìn như bình thường kia trôi nổi trên tay Vương Bình, hiện ra ánh sáng yếu ớt.
Cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-the-xoat-thuoc-tinh/149552/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.