“Bình Sa tham kiến Thiếu chủ.”
Một nam tử cao lớn mặc y phục đen khẽ cúi đầu ở phía cánh cửa lớn của Kiếm Các, ánh mắt rủ xuống khiến cho người ta chỉ có thể nhìn thấy vầng trán chắc nịch và đường nét góc cạnh của khuôn mặt rất rõ ràng.
Người ta rất khó đoán được nam tử ở trước mặt mang đến cho họ là loại cảm giác gì, có vẻ như là một ngọn núi cao lớn vô tận, cũng có vẻ như là một tảng đá khổng lồ vắt ngang xuyên trời đất, núi cao không thể vượt qua, tảng đá khổng lồ thì phân bố đầy mũi nhọn, đó là một loại cảm giác rất nhỏ bé, mặc dù nói không rõ không xác định được nhưng tất cả mọi người có thể khẳng định rằng, người trước mặt là một kẻ vô cùng nguy hiểm.
Mà tất cả các đệ tử của Kiếm Các không biết rằng ngay cả Cố Nhàn Ảnh người đã sống hơn bốn trăm năm cũng không có cách nào để nhìn rõ được độ nông sâu của nam tử này.
Khả năng tu luyện của người này sớm đã vượt qua tầm nhìn của phàm tục và đi thẳng đến giữa trời và đất.
Vẻ mặt phức tạp của nàng ấy nhìn nam tử trước mặt, tựa như nhìn thấy cảnh tượng của trận mưa cuồng phong cách đây vài trăm năm, nên trong lòng nàng ấy đập rộn ràng, trong một khoảnh khắc nhất thời, đột nhiên bị thôi thúc muốn kéo Hoa Ly về bên mình rồi quay đầu chạy trốn.
Chỉ là rất nhanh sự thôi thúc đó đã bị một thùng nước lạnh dập tắt, ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-the-so-cai-duoi-cua-nguoi-khong-/3590601/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.