Trường Không Trác Ngọc thực lo lắng, tiểu đồ đệ này của mình, vốn tính cách có chút âm âm còn không được tự nhiên, hiện tại người nhà còn sót lại cũng có thể bị người ta luyện chế thành pháp khí tà môn, tính cách nhất định sẽ trở nên càng u ám hơn, kỳ thật không cần phải luyện Trảm Huyết thuật, Lệ Tinh Luân cũng đã sắp nhập ma, hiện tại lại dùng thuật pháp tà môn như vậy, chờ sau khi thi thuật xong, không biết sẽ biết thành bộ dáng thế nào đây.
Y gấp đến nổi ở trong cung điện xoay vòng vòng, giống như ruồi mất đầu bay từ đầu này đến đầu kia, lại bay từ đầu kia đến đầu này, đi qua lại mấy lần, Lệ Tinh Luân rốt cuộc nhìn không nổi nữa, thấp giọng nói: “Huyền Minh tông chủ sắp tới rồi.”
Hắn vừa dứt lời, Huyền Minh Liệt nghe Trường Không Trác Ngọc truyền đến vừa vặn đi đến trước cửa, Trường Không Trác Ngọc đang trong lo âu không phát hiện ra hắn, đến khi, Lệ Tinh Luân vừa nói ra miệng, trong nháy mắt Huyền Minh Liệt đẩy cửa ra, Trường Không Trác Ngọc vừa vặn đi đến trước cửa, định xoay người trở về ghế ngồi, Huyền Minh Liệt đã đến.
Hắn ta chỉ thấy một ánh sáng màu đỏ từ trước mặt mình xoay tròn bay lên trời, nhẹ nhàng như bướm bay đến trước ghế ngồi, thân thể trên không trung xoay tròn thành một đường cong tuyệt đẹp, lại lấy tư thế vừa đẹp vừa lạnh lùng ngồi trên ghế.
Huyền Minh Liệt: “…”
Vì cái gì mà sau khi hắn vừa vào cửa lại bay như vậy? Chẳng lẽ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-the-la-mot-dai-nhan-vat/587932/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.