Hành động vẽ "bức tranh da người" cho Sở Lệ như một vị thần của Tạ Ấn Tuyết hôm qua, vào sáng sớm ngày hôm nay đã được Cao Xảo nói cho tất cả mọi người.
Tạ Ấn Tuyết thậm chí còn hài lòng về điều này, ngay cả khi cơ thể hắn trở nên khó chịu hơn.
Có điều Tạ Ấn Tuyết sớm đã quen với sự khó chịu này. Mặc dù hắn không phải là thần tiên thực thụ, tuy nhiên lại có khả năng vẽ da người, đây thực sự không phải điều người bình thường có thể làm được. Hắn cứu người khác thì người khác phải trả giá, vậy hắn có được năng lực như thế này thì không phải trả giá sao?
Không, hắn phải trả giá.
Hơn nữa cái giá phải trả còn đắt hơn nữa, ngộp thở hơn cả cơ thể thân tàn ma dại này, khó mà chịu được.
Trong thế giới thực tế, Tạ Ấn Tuyết còn lo lắng không biết khi nào bản thân sẽ chết, còn ở trong trò chơi "Tỏa trường sinh" này, hắn chỉ cần đảm bảo bản thân không gặp phải điều kiện kích hoạt cái chết nào là có thể điềm nhiên vô tư mà sống.
Hắn có thể không thích nơi này sao?
Hiện giờ có lẽ mọi người đều cho rằng hắn chính là NPC người đưa đò, nếu như vẫn còn giả làm người tham gia trò chơi như cũ thì dáng vẻ ốm yếu này chắc chắn chỉ là tỏ vẻ để cho vui mà thôi. Dẫu sao NPC người đưa đò trong những trò chơi khác cũng sẽ như vậy.
Cứ vậy đem theo một cơ thể bệnh tật, đi lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-the-giu-nguoi-toi-canh-nam/1933397/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.