Chương trước
Chương sau
Người dịch: Vô Thần

Biên: Cẩuca

Team dịch: Cá

Nguồn: TruyenYY.com

Ăn tết xong, Sở Tiên đưa cả nhà Tiểu Dĩnh đi tham quan từng điểm du lịch ở thành phố Hải Thanh.

- Chúng ta đi đâu?

Mùng bốn tết, cả nhà lên du thuyền đậu trong ngư trường, Sở phụ nhìn Sở Tiên hỏi.

- Chúng ta đi biển dạo chơi, sau đó chúng ta đi Ma Cao.

Sở Tiên vừa cười vừa nói.

- Ma Cao?

Bọn người Sở phụ tò mò nhìn hắn, trên mặt lộ ra nghi hoặc.

- Không sai, chính là Ma Cao, tới đó chơi đùa.

Sở Tiên nhẹ gật đầu.

- Ngươi không thể ham mê đánh bạc đâu, cá cược là thứ mà ngươi tuyệt đối không nên dính vào.

Sở phụ vội vàng ở một bên nhắc nhở.

- Yên tâm đi cha.

Sở Tiên nhìn lấy bọn hắn thần sắc lo lắng cười cười:

- Con có một ít cổ phần ở mấy song bạc ở Ma Cao, chúng ta đến đó chơi đùa, mở mang kiến thức một chút, mà lại Ma Cao là thiên đường mua sắm, nơi đó quả thật không tồi.

- Cổ phần của sòng bạc?

Người một nhà trong lòng chấn kinh, dù cho biết Sở Tiên hiện tại có tiền, nhưng là không nghĩ tới hắn vậy mà còn có cổ phần tại sòng bạc, trước mắt Ma Cao Trung Quốc phát triển có thể vượt qua Las Vegas trứ danh.

- Vâng, bởi vì một số nguyên nhân đặc biệt nên con có được một ít cổ phần của song bạc lớn nhất ở đó, hàng năm chỉ cần chia hoa hồng thôi đã không phải là một cái con số nhỏ, đi xong Ma Cao chúng ta có thể đi Thái Lan, ở Thái Lan con cũng có một công ty, thuận tiện đi qua xem một chút.

- Được, đều nghe sắp xếp của Tiểu Tiên.

Cha tiểu Dĩnh cười ha hả nói.

Việc xuất ngoại, vô luận là cha mẹ tiểu Dĩnh hay là cha mẹ Sở Tiên, thậm chí vợ chồng chị gái đều là một sự mới mẻ, bọn họ đúng là vô cùng hứng thú.

- Ừm.

Sở Tiên nhẹ gật đầu, sau đó lệnh cho Ngạc Bát lái du thuyền, ngoài ra còn có 4 nhân ngư chiến đấu đi theo.

- Du thuyền này thật sự là quá hào hoa, kẻ có tiền thật đúng là biết hưởng thụ.

Sở phụ vào du thuyền nhìn một chút, trên mặt lộ ra thần sắc kinh ngạc.

- Cái gì gọi là kẻ có tiền thật biết cách hưởng thụ, thân gia bây giờ cũng có thể bắt đầu hưởng thụ rồi.

Cha tiểu Dĩnh đùa giỡn nói ra.

- Ha ha, đúng vậy, hiện tại chúng ta cũng là người có tiền.

- Cha mẹ, ở trên tầng hai có một bể bơi, ở phía sau có một rạp chiếu phim có thể xem các loại phim truyện.

Tiểu Dĩnh cười giới thiệu du thuyền, đột nhiên nghĩ đến tầng ba, sắc mặt đột nhiên đỏ lên.

Nàng lại nghĩ tới tại vụ đánh cược câu cá với Sở Tiên, mình thua thì phải chấp nhận làm những động tác xấu hổ kia sao? Càng nghĩ sắc mặt của nàng càng đỏ.

Mọi người chung quanh cũng không có chú ý đến sự khác thường của Tiểu Dĩnh.

Mọi người cứ đi đi lại lại trong du thuyền để tham quan.

Khi bọn họ đi vào ba tầng nhìn thấy chiếc giường to lớn giữa phòng, Sở mẫu ý vị thâm trường cười cười, lôi kéo tay tiểu Dĩnh, để bọn hắn hảo hảo cố gắng, tranh thủ sinh cho họ một đứa cháu kháu khỉnh.

Tiểu Dĩnh nhìn thần sắc khác thường của cha mẹ thì đỏ bừng cả khuôn mặt, hung hăng trừng mắt với Sở Tiên.

Sở Tiên da mặt bây giờ cực kỳ dày, lúc lên tầng ba hắn liền nghĩ đến cảnh tượng này, cho nên hắn căn bản không có nhìn sắc mặt cha mẹ, khi hắn nhìn lấy Tiểu Dĩnh trừng mình, hắn chỉ nháy nháy mắt với nàng.

Chuyến đi bắt đầu, cảnh vật hoàn toàn mới lạ trên biển khiến trên mặt người một nhà một mực không ngừng nở nụ cười, cha tiểu Dĩnh cùng Sở phụ đều ưa thích câu cá, đây là lần đầu họ được câu thoải mái như vậy, đứng trên du thuyền câu được trong biển những con cái mấy chục cân thậm chí hơn có loại cá hơn 50 cân, đừng nói hưng phấn tới mức nàp, hô hào làm tiểu Dĩnh đứng một bên không thể không cầm điện thoại quay lại màn này.

Tới ban đêm, cũng là thời gian Sở Tiên hưng phấn nhất, hắn kêu người giặt sạch ga giường tại ba tầng, nằm trên giường chờ đợi, nhìn lấy Tiểu Dĩnh vừa đến, lập tức ôm nàng nằm xuống giường lớn, và bắt đầu cuộc thăm dò vĩ đại của nhân loại, hắn thử hết tư thế này đến tư thế khác.

Du thuyền vừa đi vừa nghỉ, hai ngày sau người một nhà đã đến đất Ma Cao.

Lúc bọn hắn mới vừa từ du thuyền đặt chân lên bến tàu, liền nhìn thấy ở bến tàu đã có mười người mặt tây trang màu đen chỉnh tề đứng ở đó đợi sẵn, một bên bọn hắn có năm chiếc xe sang trọng đã đỗ sẵn, ở vị trí trung ương là một chiếc xe Lincoln rất dài, nhìn quang cảnh rất khí thế.

- Thật là phô trương, có nhân vật lợi hại nào ở chỗ này sao?

Anh rể Lưu Vân đứng trên du thuyền mặt mũi tràn đầy khiếp sợ nói ra.

Mấy người Sở phụ cũng là có chút kinh ngạc nhìn về phía đám người kia, xe này quá phô trương, hoàn toàn phải khẳng định là người bình thường không thể có được.

Sở Tiên nhìn lấy bọn hắn cười cười, sửa sang lại cổ áo của mình, dùng giọng nói bá đạo.

- Cha mẹ, chúng ta đi xuống đi.

- Ừm, đi thôi.

Bọn hắn nhẹ gật đầu, cùng đi sau lưng Sở Tiên.

Sở Tiên đi xuống du thuyền, mà cách đó không xa một trung niên diện âu phục nhìn thấy bọn hắn xuống tới lập tức hớn hở chạy tới, đi đến trước mặt Sở Tiên rất cung kính nói:

- Sở tiên sinh, hoan nghênh ngài tới Ma Cao, ta là tiểu Trương, Mộc lão phái ta tới tiếp đãi Sở tiên sinh.

- Ừ, vất vả Trương đại ca, trước tiên mang bọn ta về khách sạn đã.

Sở Tiên nhẹ gật đầu.

- Được rồi Sở tiên sinh, mời ngài qua bên này.

Trung niên nhẹ gật đầu.

Trên mặt mọi người Sở phụ lộ ra thần sắc kinh ngạc, sau đó trên mặt lộ ra mỉm cười, mấy ngày nay số lần bọn hắn phải chấn kinh so với mấy chục năm trước kia còn nhiều hơn, hiện tại bọn hắn cũng đã sắp miễn dịch.

- Bá!

Cả nhà vào trong xe Lincoln dài, Sở phụ vỗ vỗ bờ vai của hắn, ngắn gọn nói một chữ.

Sở Tiên im lặng cười một tiếng.

Xe đi vào một khách san năm sao thì dừng lại, cả nhà hắn bắt đầu du ngoạn ở Ma Cao.

Đến Ma Cao thì sòng bạc là nơi không thể bỏ qua được, Sở Tiên là cổ đông của sòng bạc cho nên đến sòng bạc hắn nhận được đãi ngộ cao cấp nhất, Sở phụ Sở mẫu vốn chỉ biết chút ít về đánh bạc cũng hiếu kỳ chơi vài ván, thắng thua không trọng yếu, trọng yếu là cảm nhận niềm vui khi chơi.

Bọn họ lưu lại ở Ma Cao hai ngày sau đó cả nhà ngồi máy bay đi Thái Lan du lịch.

Về phần hộ chiếu thì đã có người giúp bọn họ chuẩn bị.

Máy bay đáp xuống sân bay Bangkok Thái Lan, ở cửa ra vào, một đám Nhân Ngư cùng Lý Long đã ở đó chờ đợi từ sớm, đồng dạng là một đội xe sang trọng đến tiếp đãi, rất có máu mặt.

Tiên Cảnh Hải Xà của Sở Tiên mặc dù mới khai trương vẻn vẹn chỉ ba, bốn tháng, nhưng chỉ cần ba bốn tháng mà lợi nhuận đã đạt tới sáu bảy trăm triệu, số tiền này tạm thời toàn bộ đang đầu tư hết vào các dự án của công ty.

Sở Tiên người một nhà muốn tới du lịch, Lý Long đương nhiên phải làm thật chu đáo, đội xe tiếp đãi ắt không thể thiếu, về phần bảo tiêu có thương một bọn hắn liền đã đầy đủ.

- Ông chủ.

- Sở đại ca, chào các vị chú dì, hoan nghênh các vị đến Thái Lan chơi.

Lý Long cùng một đám Nhân Ngư tiến tới nghênh đón, Sở Tiên nhẹ gật đầu giới thiệu với mấy người trong nhà:

- Đây là tổng quản lý của công ty con tại Thái Lan, chớ nhìn hắn tiếng Hoa nói rất lưu loát, nhưng thật ra hắn lại là một người Thái Lan thuần chính.

- À há, xin chào chàng trai trẻ.

Sở phụ mấy người nhẹ gật đầu.

- Đi thôi, trước tiên về khách sạn.

Sở Tiên cười nói với Lý Long.

- Được rồi Sở đại ca, mời đi bên này.

Lý Long nhẹ gật đầu, đi ở phía trước coi như dẫn đường, mọi người lên mấy chiếc xe về sau đó đi đến một khách sạn.

So với Ma Cao, Bangkok có nhiều thứ để vui chơi hơn nhiều, là nơi có nhiều địa điểm nổi tiếng trên thế giới.

Người một nhà ở chỗ này có thể cảm nhận phong cảnh xứ người đẹp như nào.

Trong lúc mọi người đi chơi Sở Tiên đi theo Lý Long đến công ty xem một chút.

- Sở đại ca, đây là bảng báo cáo trong khoảng thời gian này của Tiên Cảnh Hải Xà, cho đến hiện tại, chúng ta đã đạt lợi nhuận tổng cộng là 718 triệu, mà công ty đã đầu tư vào dự án nghiên cứu nọc độc hải xà tầm 23 triệu, chẳng qua trước mắt chưa có chút tiến triển gì.

Sau khi đi vào công ty Tiên Cảnh Hải Xà, Lý Long lấy một phần tư liệu đưa cho Sở Tiên xem.

- Ừm.

Sở Tiên nhìn một chút, phía trên ghi chép rất kỹ càng, đồng thời mặt trên còn có chữ ký của Kiếm Nhất, hắn đối với nhân ngư vẫn luôn tín nhiệm hoàn toàn.

Đơn giản nhìn qua một chút, Sở Tiên hài lòng nhẹ gật đầu:

- Không tồi, chúng ta cứ tiếp tục giữ vững là được, chổ nào cần tiêu tiền thì không cần keo kiệt, tiếp tục nghiên cứu nọc độc hải xà, nếu có ngày thành công thì đầu tư của chúng ta là hoàn toàn đáng giá.

Lý Long nhẹ gật đầu.

- Được rồi Sở đại ca.

- Tốt, ta lần này đến chủ yếu là đưa người nhà đi chơi mấy ngày, mọi chuyện của Tiên Cảnh Hải Xà về sau đều giao cho ngươi làm.

Sở Tiên vỗ vỗ bờ vai của hắn.

Lý Long nhẹ gật đầu, trong lòng suy đoán Sở Tiên nhất định là một phú hào lợi hại, chỉ có vậy thì mới không quan tâm chút nào tới công ty mà hàng năm lợi nhuận chỉ đạt một hai tỷ.

Mấy ngày tiếp theo, Sở Tiên cùng gia đình dạo chơi ở Bangkok, bốn ngày tiếp thoe thì đi dạo hết toàn bộ Bangkok.

Nhưng mà lúc Sở Tiên chuẩn bị trở về thì bất ngờ nhận được điện thoại của David.

- Có chuyện gì không David?

Sở Tiên tiếp điện thoại cười hỏi.

- Sở Tiên huynh đệ, hàng của bọn ta xảy ra vấn đề, ngươi đến nước Mỹ một chuyến, chúng ta cần họp một chút.

David thanh âm có chút không tốt nói với hắn.

- Hàng xảy ra vấn đề? Công ty của chúng ta trong quá trình vận chuyển xảy ra vấn đề?

Sở Tiên trên mặt lộ ra nghi hoặc, suy đoán hỏi.

- Không sai.

David bên kia nhẹ gật đầu.

- Chúng ta có một chuyến tàu trong lúc đang đi trên vùng biển quốc tế thì bị hải tặc chặn đường cướp đi, hàng hóa trị giá tầm vài trăm triệu cộng thêm cả tàu hàng toàn bộ bị cướp đi.

- Vài trăm triệu?

Sở Tiên trên mặt lộ ra vẻ ngưng trọng:

- Bọn hải tặc nào to gan dám cướp tàu hàng của công ty có cổ phần của Grace Cornwall? Bọn hắn không sợ nước Anh nhúng tay vào à?

- Đối phương không biết công ty có cổ phần của Grace Cornwall, ta suy đoán hẳn là bọn hắn nhằm vào ta.

David hồi đáp.

- Nhằm vào ngươi?

Sở Tiên trên mặt lộ ra khác biệt, sau đó nghĩ đến đối thủ của hắn Natta.

- Hàng hóa bị cướp ở trên biển là việc vô cùng nghiêm trọng, chẳng lẽ không thể tìm chính phủ trợ giúp sao?

Sở Tiên nghi hoặc hỏi.

- Vô dụng thôi, trên vùng biển quốc tế căn bản không có pháp luật, huống chi chúng ta bây giờ còn không biết ở sau lưng bọn hải tặc là ai.

David có chút đắng chát nói.

Sở Tiên nhẹ gật đầu:

- Vậy thì được, ngày mai ta sẽ bay đến nước Mỹ, đến đó gặp nhau sau đó chúng ta cùng bàn bạc xử lý.

Công ty vận chuyển kia Sở Tiên đầu tư một trăm triệu USD, một trăm triệu USD không phải là con số nhỏ, hiện tại tàu hàng và hàng hóa bị hải tặc cướp đi, với hắn mà nói đây cũng là một tổn thất quá lớn, đồng thời sự việc khiến David phải gọi điện thoại tới, sự tình chắc chắn không thể đơn giản như hắn.

Sở Tiên nói với cha mẹ mình cùng Tiểu Dĩnh một tiếng sau đó sai người đặt vé máy bay, ngay lập tức bay tới nước Mỹ.

Vừa tới nước Mỹ, David liền sai bảo tiêu đến sân bay đón tiếp hắn, đi tới bên trong một tòa cao ốc, sau đó dẫn hắn đến văn phòng của David.

Sở Tiên vừa vào đến cửa liền nhìn thấy David mặt mũi nhăn nhó, rất khó chịu, Grace Cornwall ngồi một bên khuôn mặt cũng không thoải mái hơn là bao, giọng nói có chút tức giận:

- Sở Tiên huynh đệ, hiện tại chúng ta thương lượng cách giải quyết vụ này.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.