Dịch: Nguyên Dũng.
Biên: Cẩu ca.
Nhóm: Cá.
Nguồn:
Thành phố Lâm Nghi [1] vào mùa đông rất lạnh giá, thường nhiệt độ xuống dưới âm mười mấy độ, khi Sở Tiên cùng tiểu Dĩnh bước xuống dưới máy bay thì đã là buổi trưa.
- Mùa đông ở quê nhà anh lạnh hơn ở chỗ em nhiều thật.
Bước ra khỏi sân bay, tiểu Dĩnh hà hơi một cái, nhìn thấy khói trăng bay bay ra thì thích thú mỉm cười nói.
- Đúng vậy, chỗ quê anh mùa đông tương đối lạnh, anh nhớ hồi anh còn nhỏ nhiệt độ có đợt xuống tới âm ba mươi độ cơ đấy. Bây giờ cũng tầm mười bảy mười tám độ, hơn nữa chỗ nhà anh không có máy sưởi đâu.
- Vậy thì quê anh mùa đông đúng là lạnh kinh người đấy. Tiểu Dĩnh khoác tay Sở Tiên nói tiếp:
- Cũng may có mấy bộ quần áo đặc biệt anh làm cho em, hôm nay em mặc vào nên ấm đi phần nào.
- Quen là được mà. Sở Tiên vừa nói vừa cười, hồi anh còn bé nhà làm gì có điều hoà đâu, thế mà đến mùa đông cũng chẳng cảm thấy tí lạnh giá nào cả. Ngược lại mỗi khi đông đến, nhất là lúc có tuyết rơi thì liền lao ra nghịch tuyết như điên ấy.
- Đi thôi, chúng ta gọi taxi về nhà. Sở Tiên cùng tiểu Dĩnh đứng bên ngoài bắt một chiếc taxi, sau đó trả tiền cho bác tài, rồi hai người ngồi lên xe đi về nhà của Sở Tiên.
Quê hắn cách trung tâm thành phố một đoạn đường, đi tầm gần nửa tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-the-bien-thanh-ca/3275261/chuong-299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.