Sở Tiên không hề hay biết hắn trong mắt người khác lại là một tên hâm hâm không có não.
Hắn cũng là do bất đắc dĩ thôi, cá thiểu với gelatin đi liền nhau, chẳng nhẽ chỉ bán mỗi bong bong cá không thôi, thế chẳng phải là mình chịu thiệt lớn sao, bong bóng cá thiểu có thể lưu trữ được trong thời gian dài, nhưng mà cá thiểu thì đương nhiên không thể để lâu được rồi, vậy nên hắn chỉ có thể bán hết cá đi mới cân nhắc tới chuyện tiêu thụ bong bóng cả thiểu sau được.
- Nếu như bọn họ có thể tìm cho mình được khách hàng mua cá thì đúng là không còn gì tuyệt vời hơn, một mũi tên trúng hai con chim. Sở Tiên cười nói.
Hội chợ ngư nghiệp vẫn tiếp tục được tổ chức, Sở Tiên ngồi trong gian hàng của mình, mặc dù du khách tới khá là đông, nhưng họ chỉ hỏi han vài câu thôi xong rồi liền bỏ đi.
Loại nuôi trồng đắt quá, đây là những phản ứng đầu tiên của những khách hàng trước tới hỏi hàng của hắn.
Sở Tiên cũng chẳng biết làm sao, chỉ có thể chờ đợi Nhất Ngạc đem cá lù đù vàng lớn và cá thiểu của mình tới mà thôi, sau đó hắn sẽ cho mọi người nếm thử, như vậy sẽ có thể thay thôi được khái niệm trong đầu họ.
Ngày đầu tiên của hội chợ nhanh chóng khép lại, chỉ trừ mấy cô cậu kia ra thì chẳng có chút thu hoạch nào cả.
Sáng ngày hôm sau, Sở Tiên lại tới hội chợ ngư nghiệp như thường lệ, cùng thời điểm đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-the-bien-thanh-ca/3275248/chuong-286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.