Sở Tiên dạo một vòng đáy biển, săn được một số loại cá lớn, hắn cũng biết thêm được ở Hoàng Hải không hề có phong cảnh đáy biển.
Địa hình đáy biển biển Đông rất phức tạp, sinh vật cũng phong phú hơn, thậm chí Sở Tiên còn gặp phải vài trăm con cá đù vàng lớn, đây quả thật là niềm vui ngoài ý muốn.
Cá đù vàng lớn đắc đỏ như thế hắn không nỡ nuốt mà thống trị toàn bộ đem lên trên tàu.
Khi đêm xuống, sắc trời chuyển sang màu đen kịt, Sở Tiên mới bơi từ biển lên.
"Sảng khoái quá".
Sở Tiên leo lên thuyền vặn người một cái rồi nói với lão Tầm:
- Làm một con cá đù vàng ăn đi, với hai còn tôm hùm lớn này nữa.
Sinh vật đáy biển mà Sở Tiên thích ăn nhất vẫn là tôm hùm, chấm một chút nước chấm ăn cực kỳ đã.
- Ngạc Thất, lại đây. Cầm con cá đù vàng này đi làm đi, phô diễn tài nấu ăn của cậu cho ông chủ xem thử đi. Lúc này lão Tầm cầm một con cá đù vàng lớn nặng khoảng ba cân đưa cho Ngạc Thất.
Ngạc Thất, Ngạc Bát là hai người cá trung niên có trí tuệ, lực tấn công của bọn họ tương đối thấp, nhưng trí tuệ lại không kém chút nào so với bọn người lão Tầm, lão Mục. Cái còn thiếu bây giờ chẳng qua chỉ là tích lũy thời gian thôi.
Sau khi lão Tầm dạy cho Ngạc thất thì cũng anh ta cũng học thêm về kỹ năng làm bếp. Bởi vì trong ngư trường đang nuôi trồng cá đù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-the-bien-thanh-ca/3275220/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.