Sở Tiên tiếp tục lật giở đọc những trang trước của quyển sách, Hồng Thành Hải ở bên cạnh thấy vậy cũng liền bước tới xem, sau đó ngồi nghiêm chỉnh lại, hắn là một cán bộ nhà nước, tinh thần không được nhàn nhã như Sở Tiên.
_Xin chào các vị thủ tướng!
Vài phút sau, Hồng Thành Hải đang ngổi ở bênh cạnh đột nhiên đứng phắt dậy, lớn tiếng nói với vài người đang bước vào trong gian phòng.
Sở Tiên lập tức ngẩng đầu lên, nhìn thấy ba ông lão có vẻ đứng tuổi cùng một người trung niên bước tới, cũng đứng dậy gật đầu:
_Xin chào thủ tướng.
_Được rồi, không cần câu nệ nghi thức quá như vậy đâu, hôm nay hãy để chúng tôi lấy danh nghĩa của người dân thường để cảm ơn hai vị, do thân phận của chúng tôi hơi đặc biệt, nên không thể tự mình tới tận nơi cảm ơn, mong hai vị bỏ qua cho. Ông lão đứng ở giữa cười ha hả nói, khiến cho người đối diện cảm thấy rất có khí thế.
Hồng Thành Hải nhìn thấy người đàn ông đứng ở giữa đó liền kích động vô cùng, gật đầu lia lịa.
_Vị này là Sở Tiên, cậu bạn họ Sở đây phải không? Lần này biết ơn cậu quá. Lúc này ông lão đứng bên cạnh nhiệt tình tiến tới đưa tay ra chào hỏi:
_Nếu như không có cậu phát hiện ra và kịp thời thông báo cho tổ chức, thì mấy người chúng tôi giờ đây đã vĩnh viễn nằm ngủ sâu dưới lòng biển rồi.
_Phải vậy, lần này mời cậu tới là để đặc biệt tỏ lòng biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-the-bien-thanh-ca/3275190/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.