Bữa cơm này là bữa cơm cha mẹ Tiểu Dĩnh ăn vui vẻ nhất, nói như lời của cha Tiểu Dĩnh, hôm nay ông còn cảm thấy vui vẻ hơn so với khi ông kết hôn nữa.
Hai người làm cha mẹ này đối với con rể như Sở Tiên vô cùng hài lòng, nụ cười trên mặt không tắt lúc nào, chỉ riêng nghe chuyện hồi xưa Sở Tiên vất vả theo đuổi Tiểu Dĩnh nhà bọn họ như thế nào, hai người đều cười đến không khép được miệng lại.
- Sao rồi Tiểu Tiên, ngủ ở chỗ này con có quen không?
Sáng sớm ngày hôm sau, Sở Tiên cùng Tiểu Dĩnh từ trong phòng đi ra, cha Tiểu Dĩnh cười ha hả hỏi.
- Cũng quen rồi ạ, so với ở nhà cũng không có gì khác biệt. Sở Tiên gật đầu, lấy một chậu nước, bắt đầu rửa mặt.
- Quen rồi thì tốt, quen rồi thì tốt! Cha Tiểu Dĩnh đi đến bên cạnh Tiểu Dĩnh nói:
- Hôm nay chúng ta đi vào thành phố mua một chút đồ, sau đó sẽ đi sang nhà cô chú một lát.
- Vâng cha! Tiểu Dĩnh gật đầu, đi đến bên cạnh Sở Tiên, nói qua cho hắn nghe.
Bây giờ Sở Tiên cũng gần như con rể nhà họ, cho nên muốn lấy được Tiểu Dĩnh cũng phải đi gặp gỡ họ hàng thân gia bên đó, gặp qua các trưởng bối một chút.
- Ừ, không có vấn đề gì, dù sao ở đây nhà mọi người cũng gần nhau, chúng ta lái xe đi. Sở Tiên gật gật đầu.
Sáng sớm cũng chỉ ăn uống đơn giản, một bát cháo trứng gà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-the-bien-thanh-ca/3275157/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.