Sau đó, Sở Tiên chuyển vào thẻ của bố mẹ hắn thêm năm trăm vạn.
Bây giờ, năm trăm vạn đối với Sở Tiên mà nói cũng chẳng thấm vào đâu, dù sao cha mẹ cũng không dùng hết, coi như chuẩn bị cho chị gái hắn một chút, lần trước bọn họ dùng tiền mở một cửa hàng nhỏ trong một chuỗi doanh nghiệp có thương hiệu, kinh doanh cũng coi như không tệ, tuy nhiên chi phí gia nhập chuỗi đó rất đắt, cơ bản đã tiêu hết tiền.
Sở Tiên lại chuẩn bị thêm mấy trăm vạn để bọn họ không cần phải vất vả như vậy nữa, dù sao cũng là chị ruột của mình, dù cho chi ra năm sáu trăm vạn hắn cũng sẽ không đau lòng.
- Mẹ thân yêu, yên tâm đi, tiền mọi người cứ lấy ra tiêu, không cần phải vất vả nữa, con kiếm được! Sở Tiên dứt khoát nói.
- Được được, yên tâm đi, cha con cả ngày nhàn rỗi không có chuyện gì, hết đánh bài lại đi câu cá, hiện tại vui vẻ vô cùng, tiền này mẹ sẽ đưa cho chị con mua một chiếc xe, yên tâm đi, có thời gian sẽ cho con xem qua cửa hàng một chút.
- Vâng, mẹ!
Sở Tiên cúp điện thoại, nhìn Tiểu Dĩnh đang cười cười nhìn mình, nhẹ nhàng cười đáp lại:
- Mỗi lần gửi tiền về nhà đều phải phiền toái như vậy đó!
- Haha! Anh đừng giả bộ nữa! Tiểu Dĩnh liếc mắt nhìn hắn.
Sở Tiên cười cười:
- Đi thôi, đi thôi, hôm nay nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai để cho em mang anh đi ra oai,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-the-bien-thanh-ca/3275155/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.