Toàn bộ bầy cá bị vớt lên, từng con cá thu trong lưới nhảy lên tanh tách
Đám người lão Tầm sau khi thu thập xong lập tức đem cất vào trong kho.
Sở Tiên thấy toàn bộ bầy cá bị bắt thì mỉm cười, há mồm để bắt đầu cắn nuốt tiếp.
Thuyền cá Long Ngao biết điều đã rời đi từ lâu. Tiền sửa chữa cho hai chiếc sau khi va chạm tối thiểu cũng mất mấy chục vạn, nhưng bọn hắn cũng không có cách nào khác, đây là biển rộng, vốn dĩ đã không có công bằng.
Du thuyền bên cạnh tạm thời ngừng lại, một ít du khách ngồi thuyền nhỏ du ngoạn ở trên mặt biển, cũng có rất nhiều du khách yêu thích câu cá biển thì ở lại trên du thuyền buông cần xuống biển.
Biển xanh biêng biếc như bầu trời rộng lớn, ngồi trên chiếc thuyền nhỏ tựa như đang lạc vào một không gian mộng ảo, mấy đứa trẻ thích thú nhìn xuống biển sâu thăm thẳm xung quanh mình.
Biển rộng, trời xanh, du thuyền, hết thảy đều là những vật hiện hữu mà con người ta hướng tới.
- Mấy bạn nhỏ không nên ham chơi, ở trên thuyền cũng không được lộn xộn nhé! Trên chiếc thuyền nhỏ bên cạnh du thuyền, nhân viên quay qua nói với mấy em bé ở trên du thuyền.
Chiếc thuyền nhỏ ấy cũng chỉ có tầm bốn mét, mặc dù mỗi người đều mang phao cứu sinh, nhưng ở nơi đại dương vô tận này, nhân viên của chiếc du thuyền này cũng rất lo lắng cho các bé nhỏ ở trên thuyền.
Trên chiếc thuyền, mấy đứa bé không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-the-bien-thanh-ca/3275132/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.