Canh rùa biển, thịt rùa biển, tuy nói phòng bếp nhỏ, nhưng vật liệu lại vô cùng đầy đủ, đây là yêu cầu của Sở Tiên khi ra biển.
Trên biển ăn nhiều nhất chính là hải sản rồi, vì vậy hắn để lão Tầm học rất nhiều phương thức nấu hải sản.
Có điều phương pháp làm rùa biển thì lão Tầm không biết, toàn bộ rùa biển chỉ có một phương thức nấu nhưng đến Sở Tiên còn không biết món gì, lão Tầm càng không học loại thực đơn này vì nó tương đối khoa trương.
Cách nấu rùa biển của lão Tầm chính là cách nấu con ba ba, tuy nhiên so với ba ba nhỏ, cả con rùa biển tổng cộng 2 nồi mới nấu hết.
- Thật tươi à, mùi vị quá ngon rồi! Sở Tiên thử một thìa canh rùa, lộ ra vẻ mặt hưởng thụ.
Nồng nặc mùi nước dùng tỏa ra hương vị tươi ngon, dù cho tay nghề của lão Tầm hơi kém, nhưng mùi vị cực kỳ ngon!
Rùa biển mặc dù chết rồi, nhưng cũng là vừa mới chết không đến 2 tiếng, vì vậy so với tươi sống không có gì khác biệt.
Về cá mực, lão Tầm trực tiếp xào ăn, có chút thiên về khẩu vị của Sở Tiên, vì vậy tương đối cay.
Mực ăn phải dùng sức nhai, là loại càng nhai càng thơm.
Cá mực ở chợ đa số đều là đông lạnh, muốn được ăn tươi sống thật không dễ dàng.
Sở Tiên ngồi trên ghế dài, uống canh rùa ăn thịt rùa và cá mực, bên cạnh bày 2 mâm quả, đây là tiểu Dĩnh chuẩn bị cho hắn, nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-the-bien-thanh-ca/3275123/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.