Chương trước
Chương sau
- Rất tốt!

Sở Tiên nhìn cửa hàng vô cùng hài lòng.

- Đúng vậy, cửa hàng này do ta thiết kế mà!

Trương Tiêu Hoa có chút tự đắc nói.

- Sau khi cửa hàng khai trương sẽ cho cô một cái hồng bao lớn.

Sở tiên cười.

- Đi, tiếp tục thiết kế trấn điếm chi bảo thôi!

Nửa giờ sau, hai người đi vào trong cơ sở sản xuất trấn điếm chi bảo, trong sân, ông Lý đang nghiêm túc điêu khắc Long Cung theo bản thiết kế của Trương Tiêu Hoa

Nhìn kỹ thuật của lão Lý, Sở Tiên vô cùng hài lòng, xem ra người mà tiểu Hoa tìm cũng không đơn giản, không hổ là đã từng tham gia thiết kế thế giới dưới đáy biển.

Buổi chiều hai ngày sau, Sở Tiên và Trương Tiêu Hoa đứng trước một cái bể cá cực lớn, bọn họ cẩm thận đem từng bộ phận của Long cung để vào bên trong.

- Rải một ít cát, sau đó đem đá đặt lên trên theo bản thiết kế!

Nhìn thấy Long cung được đặt vào trong bể cá, Trương Tiêu hoa mặt đầy nghiêm túc ra lệnh.

Lão Tầm và lão Mục lập tức chạy lại, trải một lớp cát, đặt từng viên đá vào trong theo đúng thiết kế

Trương Tiêu Hoa nhìn quanh bể, hài lòng gật đầu nói:

- Thả rong biển!

Lão Tầm, lão Mục lần nữa lại đem từng mảng tảo đặt vào trong, tảo có loại to loại nhỏ, tất cả đều là do Trương Tiêu Hoa chọn lựa, đều là những tảo sinh trưởng chậm, phòng cho chúng phát triển mạnh mẽ trong bể!

- Đặt mấy cây tảo ở vị trí này!

Trương Tiêu Hoa dặn dò.

Sở Tiên ở bên cạnh không nói gì, hắn tin tưởng năng lực của tiểu Hoa.

- Tốt, thả giun "cây giáng sinh".

Từng cây từng tây được chầm chậm đặt vào trong bể, Trương Tiêu Hoa với yêu cầu hoàn mỹ mất hơn một tiếng mới xong.

- Đem tôm cá thả vào trong là xong!

Trương Tiêu Hoa vỗ vỗ tay, nhẹ nhàng thở một cách khoan khoái, trên mặt lộ ra thần sắc mong chờ.

"Soạt!"

Một vài chú tôm cá cảnh được thả vào trong bể, nhất thời làm cho cả bể trông sinh động hẳn lên.

- quá đẹp! quá tuyệt vời, kì diệu mà tinh xảo, động thực vật lộng lẫy sa hoa, tôm cá cảnh đáng yêu, dãy núi long cung, thật là hoàn mỹ!

Trương Tiêu Hoa không nhịn được tán thưởng.

Sở tiên nhìn bể cá Long cung ánh mắt lấp lánh:

- Hoàn mỹ, vô cùng hoàn mỹ!

- Đúng vậy, tôi muốn chụp lại ảnh lưu niệm, đây chính là bể cá mà Trương Tiêu Hoa tôi thiết kế ra, ha ha!

Trương Tiêu Hoa không nhịn được cười lớn vui vẻ, bể cá này cô đã tiêu hao vào nó hai trăm phần trăm tinh lực đấy!

- đúng là Trấn điếm chi bảo, e rằng trong các cuộc thi bể cá cảnh cũng không có cái nào đẹp như vậy!

Sở Tiên cười nói.

- Không có, tuyệt đối không có, bể cá khác cũng chỉ là một vài loài san hô và một vài thực vật thông thường dưới đáy biển, làm sao có thể so sánh với những đồ này của chúng ta, vả lại đợi những tảo biển này từ từ lớn lên rồi sẽ càng thêm mỹ lệ, tự nhiên.

Trương Tiêu Hoa tự tin nói.

Sở Tiên gật gù, trầm tư nói:

- Vậy định giá Trấn điếm chi bảo của chúng ta bao nhiêu tiền thì được?

- Trên thị trường một bể trên 60cm nếu thêm thiết bị thì bảy tám ngàn, nhưng là bể cá cảnh bình thường, đương nhiên nếu thay nước biển định kì thì tương đối rẻ.

Trương Tiêu Hoa nhắc nhở.

- Ừ, tôi biết rồi.

Lần trước tặng Nhị Hoa một bể cá cảnh, sau đó nghe cô ấy nói mua một vài thiết bị đã tiêu mất hơn 1 ngàn, mà nếu muốn chơi bể cá cảnh thì tiền điện mỗi tháng cũng mất cả trăm trở lên, người bình thương không chơi nổi.

Nhưng Sở Tiên cũng không có đi con đường thông thường.

- Đã là trấn điếm chi bảo, giá cả tuyệt đối không thể thấp, tám mươi tám vạn đi, vừa hay là một con số may mắn!

Sở Tiên suy nghĩ nói.

- Hả, tám mươi tám vạn? có đắt quá không?

Trương Tiêu Hoa ngây ngốc, với cô mà nói giá thành bể cá cảnh này cũng chỉ là trên dưới năm vạn, bán hai ba mươi vạn đã được rồi, nhưng không ngờ trực tiếp lên đến tám mươi tám vạn!

- Không đắt, nhưng tôi cũng không định bán đi, trấn điếm chi bảo mà, đặt nó ở trong cửa hàng đi.

Sở Tiên không thèm để ý lắc lắc đầu, so với cá rồng của hắn, tám mươi tám vạn cũng không phải là đắt!

- Được rồi, anh là ông chủ, tùy anh. Bây giờ cửa hàng tôi đã làm xong rồi, tiếp sau đó đều là bể cá bình thường, bản thiết kế đều ở đây, bắt đầu bố trí thôi.

Trương Tiêu Hoa nói.

- Ừm, lão Tầm, lão Mục, làm phiền các ông rồi.

Sở Tiên gật gật đầu, nói với lão Tầm lão Mục.

Sau đó, trong thời gian hai ngày tất cả hơn 130 bể cá cảnh đều bố trí xong, giá cả mỗi bể đều từ một vạn rưỡi đến mười vạn.

Mấy bể cá mười vạn là 1,2m, sinh vật bên trong cũng rất phong phú, vẻ đẹp của nó không bút nào tả xiết.

Hơn một trăm bể cá đặt trong sân, ở giữa là một cái bể cá lớn 3m, nhìn tổng thể làm cho người ta không thể rời mắt, mà Trương Tiêu Hoa cũng muốn mua một chiếc, Sở Tiên trực tiếp cho cô chọn lấy một cái

Đối với cô ấy mà nói, tùy tiện lấy 1 cái trong những cái này cũng tốt hơn bốn năm lần cái của Nhị Hoa.

Mà trong thời gian họ bố trí bể cá, tại cửa hàng trung tâm thành phố có một tấm ảnh được tung ra.

Tấm ảnh này hoàn toàn là chụp bể cá trấn điếm chi bảo.

Tấm ảnh lớn bốn năm mét rất gây ra sự chú ý của mọi người, đặc biệt còn là một bức ảnh vô cùng tuyệt đẹp như vậy.

- Ở đây mở một cửa hàng bể cá cảnh? Xem ra là đẳng cấp rất cao vẫn là không biết chất lượng như thế nào?

Vì cửa của cửa hàng làm bằng kính, nên từ bên ngoài có thể nhìn thấy rõ ràng bối cảnh trang trí bên trong.

- Nhìn tấm ảnh trên tường chụp rất khá, nhưng thực vật bên trong rốt cuộc là cái gì vậy? sao tôi vẫn chưa từng nhìn thấy?

Một người đi đường ngẩng đầu nhìn bể cá Long cung bên trên.

- Làm màu thôi, anh xem trên quảng cáo đẹp thế nhưng một khi nhìn thật thì cũng đâu như thế!

- Đúng vậy, nhưng khi nào cửa hàng này khai trương cứ thử đi xem xem, bể cá đẹp quá!

- Hừ, cửa hàng này thật là khoa trương, bể cá Long Cung, ha ha, photoshop không tồi nha, chỉ là bể cá bình thường thôi mà, lòe người !

- Oa, đây là cửa hàng gì vậy, nhìn bức ảnh quảng cáo đẹp quá đi mất!

- Đây là bể cá cảnh, không phải người bình thường có thể chơi được đâu, một cái cũng phải năm sáu ngàn đồng, đi thôi, đừng xem nữa!

- Hừ, nhìn một chút thì sao, không mua được thì không cho xem à?

- Đợi khai trương thì anh lại đến xem cho thỏa thích, bây giờ bên trong chẳng có gì cả!

- Thật không, nếu thật sự có bể cá đẹp như vậy lão tử về nhà đập vỡ cái bể cá của ta ở nhà!

Một vài người chơi bể cá chuyên nghiệp nhìn tấm ảnh bể cá Long cung không ngừng lắc đầu, hiển nhiên những sinh vật ở trong họ cho rằng đều là từ photoshop mà ra cả.

"Thương gia lăng xê thôi!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.