Chương trước
Chương sau
Sở Tiên nhìn về phía Phong thúc cười, bước tới.

Người chung quanh tự động nhường ra một lối cho hắn, ông chủ thuyền cá hớn hở ra mặt khi nhìn thấy cậu thanh niên lạ mặt đột ngột xuất hiện như thần tiên giáng thế, lớn tiếng hô:

_Mười tám vạn, còn ai trả giá không!

_Vãi, tên thanh niên này không phải chủ đích đối đầu với Cổ đạo thực phổ đấy chứ?

_Có khả năng, không thì làm sao lại trùng hợp như vậy, mười tám vạn đó, mua về lỗ vốn!

_Chẳng lẽ có xí nghiệp lớn ngành ăn uống chuẩn bị tiến quân vào thành phố Thanh Hải?

Chung quanh một số nhân viên mua cá xì xào bàn tán, Sở Tiên hai lần liền đều đụng độ với Cổ đạo thực phổ, không khó để khiến cho người ta nghĩ ngợi lung tung.

_Tiểu Tiên! Phong thúc lập tức nghênh đón, mỉm cười hô một tiếng.

_Phong thúc. Sở Tiên cười, nhìn lướt qua đám người ở Cổ đạo thực phổ, sau đó liếc nhìn sang bên cạnh thuyền cá.

_Mày có phải là cố tình chơi Cổ đạo thực phổ chúng tao không? Vương Lực nổi giận đùng đùng đi tới, lớn tiếng chất vấn.

Anh Trương đứng bên cạnh nhíu mày, cũng đi theo.

_Không phải. Sở Tiên lắc đầu

_Tôi chỉ đơn giản là muốn mua loài cá cỡ lớn thôi!

_Mấy lần liền đều hét giá cao ngút trời, không nhắm vào bọn ta thì là gì? Nói, ngươi làm ở khách sạn nào! Vương Lực lạnh lùng nhìn chằm chằm hắn.

_Báo giá đi, mười tám vạn, các ngươi trả hơn không, không thì đầu con cá thờn bơn này thuộc về ta! Sở Tiên hỏi luôn không thèm trả lời hắn.

_Được lắm ranh con, năm lần bảy lượt khiêu chiến bọn tao, mày chờ đó! Vương Lực tức giận chỉ hắn.

_Người anh em kia, ta không biết ngươi là đối thủ cạnh tranh từ khách sạn nhà hàng nào, nhưng ta nói cho ngươi biết, Cổ đạo thực phổ chúng ta không dễ bị lép vế vậy đâu. Anh Trương nhìn Sở Tiên lạnh lùng nói.

_Lần trước đi theo một tên ngoại quốc, xem ra ngươi làm công cho hắn à, haha, đừng tưởng rằng làm đầy tớ cho ngoại quốc thì có thể phách lối nhé, Cổ đạo thực phổ chúng ta không sợ đâu! Vương Lực nói lần nữa, trong lời nói tràn ngập ý mỉa mai.

Sở tiên mặt lạnh xuống

_Ngươi tốt nhất ăn nói cẩn thận một chút, ta chỉ có ý muốn mua các loại cá cỡ lớn thôi, không rảnh mà chơi với các người, nhưng nếu các ngươi đã nói như vậy thì về sau ngươi mua gì, ta sẽ cố tình nâng giá lên, chúng ta có thể thử xem!

_Ngươi... Vương Lực hơi sững sờ, nghe thấy thế hai con mắt hắn đỏ lên

_Ngươi dám!

_Sao ta lại không dám? Sở Tiên lạnh lùng nhìn lấy hắn

_Phong thúc, về sau mỗi ngày đến mua, hắn mua gì, chúng ta đều nâng giá lên, ta làm việc cho người ngoại quốc? Haha, vậy chúng ta có thể chờ xem!

_Được rồi tiểu Tiên! Phong thúc hơi sững sờ, lập tức cười khổ gật đầu.

_Vãi, có khi nào đại gia mới phất không, kiểu này về sau Cổ Đạo thực phổ khó sống rồi!

_Tuổi trẻ tài cao mà!

_Cậu trẻ tuổi này không phải có ý làm khó Cổ Đạo thực phổ, mà là làm khó người thanh niên này, ế, thế này hiển nhiên là lấy tiền nện người, về sau Cổ Đạo thực phổ sao còn dám để hắn đi ra mua nữa!

Người chung quanh đồng tình nhìn về thanh niên mặc Âu phục kia, hiển nhiên lời mắng vừa rồi của hắn đã chọc giận người khác, mà “người khác” trông rất hiền lành vô hại này lại là một kẻ có tiền.

Vương Lực ngây ngẩn cả người, sắc mặt đỏ lên, một tay run rẩy chỉ hắn

_Ngươi ngươi...

_Tăng giá không, không tăng thì con cá này thuộc về ta! Sở Tiên nhìn lấy bọn hắn nói.

Anh Trương đứng cạnh say sẩm mặt mày, nhìn thấy Sở Tiên vô cùng khí thế cùng lời hắn nói mới rồi, lại nhìn về phía bên cạnh, Vương Lực vừa lắc đầu vừa nói:

_Mười tám vạn một trăm, nếu như ngươi tăng thêm thì chúng ta sẽ nhường.

Sở Tiên cười, nhìn vẻ nhượng bộ của đám Cổ đạo thực phổ rồi nói với ông chủ thuyền cá

_Thêm một trăm!

_Haha, được được! Ông chủ mặt tươi rói như mở cờ trong bụng.

_Tiểu Tiên, mua một con cá tốn nhiều như vậy không đáng tí nào! Phong thúc xót ruột nói

_Không sao. Sở Tiên lắc đầu

_Chỉ cần là loại cá to như này thì phá giá gấp năm sáu lần cũng không sao!

_Được! Phong thúc mặc dù nghi hoặc nhưng vẫn gật đầu.

Người chung quanh đứng ngây người, nâng giá lên gấp năm sáu lần, lắm tiền đây, mua về tính tiếp tục nuôi lớn bán ra sao?

_Tiểu Tiên, hai ngày nay tính cả con cá thờn bơn này thì có tất cả bốn con cỡ lớn, ta thả ở bên trong khu nuôi cá.

_Tốt, hôm nay tôi tìm ông là muốn đem cá về, vất vả cho ông quá Phong thúc

_Không vất vả chút nào.Phong thúc vội xua xua tay đáp.

_Đây là việc nhỏ, tôi cũng chả giúp được gì nhiều.

Đến khu nuôi cá mà Phong thúc nói, Sở Tiên tìm một chiếc xe đem bốn con cá nặng một hai trăm cân chở về biệt thự.

Bốn con cá, một con cá thờn bơn, hai con cá kiếm cùng một con cá vược biển hơn chín mươi cân.

Con cá thờ bơn Sở Tiên cả tạo thành một ông lão có tri thức, hai con cá kiếm sau cải tạo thành Tam Kiếm và Tứ Kiếm, còn con cá vượt biển cũng giống như cá kiếm sau này sẽ giúp việc cho hắn.

Sau khi hoàn tất cải tạo, hắn giờ có thêm bảy trợ thủ, bước đầu hình thành quy mô cỡ nhỏ.

_Lão Tầm, mấy người bọn họ giao cho ngươi đấy, không vấn đề gì chứ? Sở Tiên ngồi trên ghế hỏi.

_Ông chủ, hãy tin ở tôi! Lão Tầm tự tin nói

_Đều là anh bạn nhỏ, tôi sẽ giáo dục họ thật tốt.

_Ế, ừ giáo dục giáo dục. Sở Tiên nhẹ gật đầu.

_Ông chủ, tôi chuẩn bị dạy bọn họ cách chiến đấu, về sau còn bảo vệ ngài! Lão Tầm nghĩ rồi nói ra.

_Chiến đấu? Ngươi dạy bọn họ chiến đấu như thế nào? Sở Tiên tò mò nhìn hắn.

_Cái này đơn giản, trên TV đều có, còn có thể để bọn hắn tập với nhau, thể chất của bọn cá kiếm đều tương đối mạnh, sau huấn luyện tuyệt đối mạnh hơn loài người!. Lão Tầm tự tin nói.

_Ừm vậy thì tốt, ngươi thử dạy bảo đi, về sau sẽ có thêm nhiều người nữa nhập bọn đấy. Sở Tiên nói.

_Vâng thưa ông chủ, cứ giao cho tôi, tôi nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ thật xuất sắc, đưa bọn họ bồi dưỡng thành người cá hoàn hảo nhất!. Lão Tầm gật đầu.

_Ừm....

Sở Tiên không phản bác được với hắn, nhưng năng lực của hắn cho tới ngày hôm nay cũng khiến Sở Tiên yên tâm rất nhiều, mọi việc đang phát triển rất tốt!

Ngày hôm sau, Sở Tiên nhận được mấy bản thiết kế bể thuỷ sinh của Trương Tiêu Hoa gửi, nhìn thiết kế của bể thuỷ sinh, hắn vô cùng hài lòng.

"Phải rồi, công việc ở công ty mấy hôm trước Lý Hoa Trung đã làm giúp, có nên thuê một văn phòng không? Ế, hay là thôi đi, thấy gần đây tiền tiêu nhanh quá"

Sở Tiên nghĩ ngợi, hiện tại thôi không định thuê văn phòng nữa, hắn phát hiện trong thời gian này mình đốt tiền quá nhiều, thuê khu nuôi cá một vạn tám ngàn, mua biệt thự gần ngàn vạn, cộng thêm mua cá không có kế hoạch gì cả ngốn của hắn hơn ba ngàn vạn.

Hiện tại hắn còn trong tay không đến hai ngàn vạn, hiện tại lợi nhuận một ngày ở tiệm cũng chỉ mấy vạn, rõ ràng là tiêu chả kịp kiếm.

Sau này vẫn phải mua thêm cá ở bến cảng, lúc ấy lại phải tiêu thêm vài trăm vạn nữa.

_Nghèo quá, phải đi kiếm ít tiền thôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.