Bọn Tần Đại Hải ngồi cách đó không xa, tuy nhiên Sở Tiên cũng không quan tâm đến bọn họ, trong lòng suy tư mấy lời Tần Đại Hải vừa nói.
- Xem ra hắn ta đã chú ý tới ngư trường của mình, thậm chí đã cho người điều tra chuyện gì đó, về sau phải tạm dừng cải tạo cá rồng, cá vàng thì không sao, dù sao mình cũng đã bán cá vàng gần một năm.
- Anh Tần, có kẻ không biết sống chết, về sau nên cho hắn một bài học, cho hắn biết đây là địa bàn của ai!
- Không sai, lại còn muốn si tâm vọng tưởng đấu giá ngư trường quả là buồn cười, chúng ta và lão Lưu quản lý đã làm huynh đệ vài chục năm, theo lẽ thường đều là trăm phần trăm trúng thầu, tiểu tử này còn muốn tự mình đấu giá một cái ngư trường, quả nhiên là nghé con mới đẻ nha!
Mấy tên đi theo bên cạnh thấy chủ nhân có mâu thuẫn, liền ở một bên nịnh bợ Tần Đại Hải, châm chọc Sở Tiên một phen.
- Haha, tuổi trẻ mà, cần phải ăn một chút đau khổ mới biết xã hội này không dễ kiếm tiền, ngày đó nghe nói ngư trường nhà Tiểu Tôn toàn bộ bị người hạ độc chết, thật sự là đáng tiếc,mười mấy vạn cứ như vậy không cánh mà bay, nhưng cũng may là bên trong toàn là cá phổ thông dễ kiếm, chứ không phải cái loại mấy vạn mấy chục vạn thậm chí hơn trăm vạn một con cá như ai kia nha, nếu như ai đó mà thế đành chỉ có thể trách bản thân xui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-the-bien-thanh-ca/3275070/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.