Đám người sững sờ, lúc vừa mới bắt đầu, bọn họ còn cho rằng chủ quán sẽ không thừa nhận hoặc là chơi xỏ lá, nhưng thật không nghờ lại dễ dàng như vậy liền đồng ý trả lại tiền cho bọn họ.
“Ngươi muốn trả lại toàn bộ cho chúng ta?” Người đàn ông trung niên đứng một bên có chút không xác định hỏi.
“Đương nhiên, toàn bộ chuyển khoản trả lại cho các ngươi.” Sở Tiên gật gật đầu, lập tức nói:
"Bởi vì hiện tại ta không có tiền mặt, nên chỉ có thể trả qua ATM hoặc sổ tiết kiệm!”
“Mấy đứa các ngươi làm cái gì đó, tránh ra tránh ra, ta mua tặng cháu gái của ta, các ngươi không thấy con bé nó yêu thích sao, mua rồi thì thôi, trả trả cái gì!” Bà lão từ bên ngoài bước nhanh vào có chút không vui nói.
“Ha ha!”
Sở Tiên hào sảng trả tiền, làm mấy người bọn họ có chút ngượng ngùng, tên thanh niên cũng là có chút xấu hổ nói:
"Huynh đệ, ta khuyên ngươi hay là nhanh chóng đóng cửa a, đoán chừng rất nhanh cục Công Thương sẽ tới kiểm tra!”
“Ha ha! Đóng cửa, ta tại sao phải đóng cửa?” Sở Tiên cảm thấy buồn cười, đem hồ cá thu lại lập tức lấy điện thoại di động ra:
"Chuyển khoản a!”
Thanh niên đành gật đầu, lấy điện thoại di động ra, Sở Tiên chuyển cho hắn một vạn tệ.
“Được rồi, nếu như không còn chuyện gì, các ngươi liền ra về đi!” Sở Tiên lạnh nhạt nói, tức thì chuyển hướng về phía bảng giá đi đến, lấy ra một tấm giấy khác dán lên phía trên, lần này in thật to để tiện cho khách hàng quan sát, bảng giá mới được in rõ ràng, vô cùng bắt mắt.
Mấy người tò mò, một mực nhìn chăm chú vào Sở Tiên, lúc bọn họ thấy được bản giá vừa mới dán lên có in dòng chữ 3000 tệ một con cả đám ngẩn người, mặt mũi tràn đầy kinh ngạc nhìn hắn.
“Lại... Lại còn dám tăng giá!” Thanh niên có chút cứng họng nói.
“Điên rồi, hắn bị điên rồi! Hiện tại, toà soạn báo cũng đã tố cáo, hắn lại vẫn không biết tốt xấu còn đi tăng giá, thật sự là không thể lý giải!”
Sở Tiên đứng đó nghe được lời của tên thanh niên, thản nhiên nói:
"Không phải là ta điên, mà là các ngươi không biết nhìn hàng, có lẽ vài ngày sau, cá vàng trong tiệm của ta còn có thể tăng giá đấy. Thôi được rồi, Các vị, ta muốn tiếp tục buôn bán, thỉnh ra về cho!”
Nghe được câu này của hắn, bọn họ cũng không thể mặt dày tiếp tục ở đó, hậm hực rời khỏi cửa hàng.
“Tới đây tới đây, chính là cái cửa tiệm này, chúng ta vào xem.”
Mấy người kia vừa đi, lại có thêm một đám thanh niên chỉ trỏ đi vào trong tiệm, không thèm liếc nhìn Sở Tiên một cái liền đi về phía bảng giá.
“Cái gì!” Nhưng mà rất nhanh, âm thanh chấn kinh từ một tên thanh niên trong đám truyền ra:
“Trên báo không phải nói 2000 tệ một con sao? Bây giờ lại để là 3000 tệ? Nhưng mấy con cá vàng này..."
“Đúng là cá vàng nơi đây xinh đẹp thật, khó trách chủ tiệm lại dám điên cuồng đem bán 3000 một con, có lẽ vẫn có người không kìm lòng được mà bỏ tiền ra mua a!”
Một người ghé sát vào hồ cá, trừng to mắt ngắm nhìn đủ loại cá vàng mỹ lệ khả ái, cảm thán nói.
“Lão bản, cá vàng này của ngươi là giống gì vậy, tại sao lại mắc như thế? Trên báo chí đang tố cáo cửa tiệm này của ngươi là hắc điếm, bán cá vàng với cái trên trời!” Một người thanh niên trong đám ngẩng đầu nhìn hướng Sở Tiên hỏi.
“Có đáng giá hay không cũng không phải để những người không biết giá trị của chúng đến nhận xét.” Sở Tiên không quan tâm cười cười.
Quả thật hắn rất tức giận khi vừa mới thấy được nội dung trên báo chí, nhưng hiện tại lại cảm thấy đây là một chuyện tốt, vừa vặn trợ giúp chính mình làm một cái đại quảng cáo, nói đúng hơn là tạo cho hắn một cái cơ hội để phát triển sự nghiệp.
“Như thế nào lão bản? Chẳng lẽ thông tin trên báo là sai sự thật sao?” Một người thanh niên tò mò hỏi.
“Cái đó thì tuỳ người đọc nhận xét, nhưng trong cửa tiệm này của ta, bày bán toàn bộ đều là giống cá vàng quý hiếm, thật giống như một con cá Rồng giá cả có thể lên tới mấy trăm vạn tệ, cá vàng của ta bán mấy ngàn khối tiền cũng chỉ tính là bình thường, bất quá đối với người không biết giá trị thực sự mà nói, cho dù rẻ hơn mười lần họ cũng không cảm thấy đáng giá, thôi được rồi, tiệm của ta hôm nay phải đóng cửa sớm!”
"Này lão bản, tại sao hôm nay phải đóng cửa sớm? Chẳng lẽ ngươi định dẹp tiệm luôn sao?"
“Nào có, đương nhiên là vẫn phải mở, nhất định phải mở!” Sở Tiên thần bí cười cười:
"Ta có một sự tình cần phải xử lý một chút, ngày mai vẫn như thường lệ, mở cửa buôn bán, mấy vị nếu như không mua cá vàng thì thật xin lỗi, liền ra về cho!”
Mấy người thanh niên thấy được hắn muốn đóng cửa cũng liền đi ra ngoài, vừa đi còn bàn luận nói qua:
"Ngươi thử nghĩ xem, cá vàng bên trong tiệm này thật đúng là xinh đẹp, ta cảm thấy giá bán mấy ngàn tệ thật sự có thể chấp nhận được a!”
“Có lẽ thế, trên báo chí đưa tin không phải nói một con cá 2000 tệ sao, hôm nay liền bán 3000 tệ, thật sự là tùy hứng nha, trực tiếp tăng lên một ngàn tệ!”
“Đoán chừng cũng là có chỗ dựa vững chắc, chỉ cần lão bản không ép mua ép bán, hẳn là sẽ không có vấn đề gì.”
Sở Tiên đóng cửa lại đứng bên trong nghe bọn họ nói chuyện, khóe miệng hơi hơi nhếch lên, hắn đâu chỉ là có chỗ dựa chắc.
Dẹp mọi chuyện qua một bên, lúc này, Sở Tiên lái xe chạy thẳng đến trường Sư Phạm Hải Thanh.
Đem xe đỗ ở bãi, hỏi thăm một chút liền biết được Tiểu Dĩnh đang ở lầu bên cạnh.
Sở Tiên đi thẳng đến lớp của nàng, trước mắt, Tiểu Dĩnh các nàng cũng không còn chương trình học, mỗi ngày đến đây chính là chờ đợi thông báo tuyễn dụng, cho nên hầu hết thời gian đều tập trung ở phòng học.
Khi Sở Tiên đi đến lớp, đưa tới rất nhiều người chú ý, bọn họ nhớ rất rõ ràng hắn là ai, tại lần họp lớp ở khu du lịch, hắn là như thế nào đánh ba ba ba Lưu Chí, Trương Bắc Phong cùng một tên con ông cháu cha gọi là Tùng ca kia!
“Xin hỏi Tiểu Dĩnh có ở đây không?” Sở Tiên nhìn một vòng quanh lớp, cũng không có thấy bóng dáng Tiểu Dĩnh, quay sang một sinh viên gần đó hỏi thăm.
“Đang làm việc trên văn phòng đấy!” Lập tức có một giọng nói vang lên hồi đáp, chính là Tư Vũ ở chung phòng với Tiểu Dĩnh, nói rồi nàng đứng lên đi về phía Sở Tiên.
“Hả? Làm sao vậy?” Sở Tiên có chút nghi hoặc ngước nhìn Tư Vũ.
“Sở Tiên, dường như Tiểu Dĩnh gặp được phiền toái?” Tư Vũ đi tới nhỏ giọng nói với hắn.
“Phiền toái, phiền toái gì?” Sở Tiên nghe được lời của nàng liền hơi nhíu mày, vội vàng hỏi.
“Dường như là chuyện được nhận làm giảng viên tại trường học này xảy ra vấn đề.” Tư Vũ cau mày hồi đáp.
“Nhận việc xảy ra vấn đề?” Sở Tiên hơi bất ngờ, cảm thấy nghi hoặc lên tiếng:
"Sao có thể xảy ra vấn đề được, không phải đã sớm xác định rồi sao? Như thế nào hiện tại lại còn xuất hiện vấn đề?"
“Ta cũng không biết.” Tư Vũ lắc đầu.
“Làm phiền ngươi dẫn ta đến văn phòng một chút!” Sở Tiên đối với nàng nói.
“Ừ!” Tư Vũ gật gật đầu, mang theo Sở Tiên hướng phía văn phòng đi đến.
Lúc bọn họ đi đến cửa phòng, phát hiện Tiểu Dĩnh đang cùng một người thiếu nữ toàn thân mặc ý phục trắng noãn nói chuyện phiếm.
Thấy được Tiểu Dĩnh không có việc gì, Sở Tiên trong lòng thở phào nhẹ nhỏm, lập tức đi tới gọi:
"Tiểu Dĩnh!”
Tiểu Dĩnh nghe được âm thanh của Sở Tiên, kinh ngạc quay đầu nhìn về phía hắn:
"Tiểu Tiên, sao ngươi lại tới đây?”
“Là ta tới tìm ngươi a, muốn nhờ ngươi giúp ta tìm người, nghe được Tư Vũ nói ngươi gặp chút vấn đề, ta liền tới đây!” Sở Tiên đi về phía nàng nói.
“Không có việc gì, Tiểu Tiên, ngươi lại đây ta giới thiệu cho ngươi một chút, đây là bằng hữu ta mới quen, nàng tên là Đường Thu Mộng! À Thu Mộng, đây là bạn trai của ta, Sở Tiên!” Tiểu Dĩnh nhìn về phía thiếu nữ bên cạnh đối với hắn giới thiệu.
“Xin chào!"
Sở Tiên nhìn nhìn người nữ sinh này, trong nội tâm thầm đánh giá, toàn thân mặc y phục màu trắng, nước da vô sáng, sở hữu một đôi mắt phượng khiến cả người lộ ra khí chất vô cùng lãnh ngạo.
Đường Thu Mộng cũng nhìn về phía hắn mĩm cười gật gật đầu chào.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]