Giao dịch thành lập, đôi bên lại tiếp tục hàn huyên về đủ loại chuyện trên đời. Thất Hoàng Tử tinh ý nhận ra Lý Thuần Quân đang gặp khó khăn trong chuyện chiêu mộ nhân tài, thế là hắn liền ngỏ ý muốn Lý Thuần Quân theo hắn về kinh đô.
Lý Thuần Quân cũng không có ý định từ chối lời đề nghị của Lăng Tuyệt. Dẫu sao thì kinh đô chính là nơi Nhân Hoàng đang ở, là nơi đất lành nhân kiệt, dĩ nhiên sẽ không thể đem đánh đồng với vùng đất hoang vu hẻo lánh này.
Mộ Khuynh Tiên không xen vào được, chỉ đành liên tục ném về phía Thất Hoàng Tử một ánh nhìn vô cùng khó chịu, trên mặt lộ rõ vẻ không thích.
Thấy nàng đang mắt lớn mắt bé trừng Lăng Tuyệt, Lý Thuần Quân có chút dở khóc dở cười xoa đầu nàng, thoáng suy tư một chút rồi nói: "Chịu khó thêm một chút, lát nữa ta sẽ bù đắp cho ngươi"
Mộ Khuynh Tiên nghe vậy, nhãn thần lập tức sáng lên, mặt đầy mong đợi hỏi hắn: "Ca ca, ngươi định bù đắp thế nào?"
"Thế tiểu muội thích gì?"
"Ta thích ca ca"
"..."
Câu này của nàng doạ cho Lý Thuần Quân một trận nghẹt thở, thân thể phát run, tâm tình như rơi xuống hầm băng. Phải thật gian nan mới có thể nuốt xuống một ngụm trà vừa mới uống vào.
Còn tốt là hắn chưa phun ra.
Như vậy sẽ rất khiếm nhã.
"Chẳng lẽ ta phải tự đóng gói mình rồi đem gửi tặng cho ngươi?" Lý Thuần Quân
thật không biết nên khóc hay nên cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-that-su-la-dang-cuu-the/3119658/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.