Sau khi đã hiểu ra, Lý Thuần Quân trong vô thức đã ngẩng đầu lên nhìn bầu trời, thật lâu không nói lời nào, nhưng chỉ cần nhìn biểu lộ thôi liền đã có thể đoán ra được ý nghĩ của hắn lúc này.
Ta mới xuất sơn được bao lâu? Thế mà ta đã sắp sửa diện kiến một trong các trùm cuối của thế giới...
Cứ tưởng gặp được Hoàng Tử, Công Chúa thôi đã là đủ lắm rồi... Nhưng không, đằng này, hắn còn sắp sửa gặp được cả Nhân Hoàng.
Nhân Hoàng!
Aaaaa!
Lý Thuần Quân thật sự cảm thấy rất mệt mỏi, muốn nghỉ việc, sau đó lại vào núi ẩn dật.
Xuống núi quả nhiên không bao giờ gặp chuyện tốt lành.
Đến lúc này, một thanh âm nam nhân vang lên bên tai mọi người. Thanh âm của nam nhân kia tràn đầy từ tính, cứ như một thỏi nam châm thu hút sự chú ý của tất cả mọi người: "Tiểu Thất, Tiểu Cửu, đừng chạy lung tung"
"Xong, người đã tới" Lý Thuần Quân âm thầm kêu khổ.
Sau cùng, nam nhân kia xuất hiện trong một bộ thường phục màu lam, tóc quấn băng vải, tay cầm quạt xếp, tư thái bình thản thong dong, trông không khác gì một người bình thường nếu không có tấm dung mạo tuấn mỹ kia.
Đồng dạng, khí chất mà hắn ta toát ra cũng rất bình thường, không có gì nổi bật, rất dễ lầm lẫn với thường dân... Nhưng đối với người đã biết chuyện như Lý Thuần Quân thì lại khác.
"Phản phác quy chân... Không hổ là Nhân Hoàng" Lý Thuần Quân trong lòng thầm nghĩ như vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-that-su-la-dang-cuu-the/3119615/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.