[Tóm lại, không thể từ không mà có, trừ phi ngươi trở thành một loại tồn tại có khả năng sáng tạo]
Lý Thuần Quân có chút oan khuất: "Ta chỉ đang xin hàng khuyến mãi tân thủ thôi nha, cần thì phải đâm ta đau thế?"
[Là đấng cứu thế, ngươi phải biết tự lực cánh sinh]
Lý Thuần Quân: "..."
Thế ngươi thì sao? Ngươi đã làm được cái lông gì?
Ngoài giám định ra thì ngươi còn giúp ta được gì khác không?
Nói thì hay lắm, chính bản thân ngươi cũng chả có bao nhiêu tác dụng.
Nhưng mà, những lời này hắn sẽ không trực tiếp nói ra, kẻo hệ thống lại thẹn quá hoá giận mà lật bàn. Đến lúc đó, hắn sẽ thật sự khổ không nói hết.
Qua ngày hôm sau, tranh thủ lúc hai đứa con gái còn đang lĩnh ngộ tiên kinh, Lý Thuần Quân đã lẻn ra ngoài, đi an bài một chút việc trước khi thật sự đánh cờ.
Luận số lượng quân, các Thành Hoàng quả thực còn kém xa so với yêu tộc. Dưới trướng Yêu Tướng thường sẽ có đến hàng vạn yêu binh, nhưng quân lực của Thành Hoàng thì lại không nhiều khủng khiếp đến như vậy.
Bất quá, bù lại, chiến lực trung bình của đội quân Thành Hoàng thì lại vượt xa.
Dẫu sao thì bọn hắn đã hít hương hoả, tiếp nhận tín ngưỡng của người dân rất nhiều năm rồi, vậy nên thực lực của họ sẽ cao hơn, và lực lượng mà họ nắm giữ cũng khá có tính tương khắc với yêu ma.
"Bổ sung thêm một chút trảm yêu thuật, lại kết hợp với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-that-su-la-dang-cuu-the/3119570/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.