Khi đã chính thức đặt chân vào trong điện, Lý Thuần Quân coi như triệt để không còn lối về nữa. Tất cả những gì hắn cần làm bây giờ là thám hiểm, hòng tìm ra một cách nào đó để có thể rời khỏi đây.
Khi đã biết đây là hang ổ của Ma Hoàng, hắn đã sớm không còn ý nghĩ gì đến phần thưởng, chiến lợi phẩm hay bảo vật tuyệt thế gì nữa. Bởi vì so với một đống tử vật, hắn vẫn càng quý trọng sinh mạng của mình hơn.
Một mình lang thang trong dãy hành lang u tối, dưới ánh sáng mờ mịt của những bệ lửa màu xanh, bầu không khí ẩm mốc lạnh lẽo chậm rãi xông thẳng vào mũi, tạo cho hắn một cảm giác cứ như thể mình đang đi lại trong địa ngục vậy.
"Thật lạnh"
Ngắm nhìn bóng tối vô tận trước mặt mình, nội tâm Lý Thuần Quân dĩ nhiên sẽ sởn gai ốc, tay chân đều nổi hết cả da gà.
Tuy là hắn đã sống trong một đoạn thời gian rất dài nếu tính cả đời trước, thế nhưng mà về kinh nghiệm xông pha thì hắn lại đang vô cùng ít ỏi... Nếu không muốn nói chỉ là một tờ giấy trắng.
Điều này là do đời trước hắn chỉ biết chui rúc trong tiên động, và ngoài tu luyện ra thì hắn không làm gì khác nữa. Vậy nên, rất nhiều kĩ năng sống của hắn đã bị thiếu hụt, dẫn đến gặp không ít chuyện khó khăn khi ra ngoài rèn luyện.
"Phải bình tĩnh, càng gặp nguy hiểm liền càng phải bình tĩnh" Lý Thuần Quân thều thào tự nói, như đang cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-that-su-la-dang-cuu-the/3119529/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.