Sau khi tiếp nhận quân phục cùng quân hàm, Lý Thuần Quân theo lệnh của Đại Ngưu tìm đến căn liều dành cho người mới đến để nghỉ ngơi. Đồng thời chuẩn bị tinh thần sẵn cho buổi huấn luyện sáng mai.
Bên trong căn lều lớn thấp thoáng có vài thân ảnh đã ở đó sẵn. Dường như những người đó đều là những người đã đến đây từ trước, và Lý Thuần Quân thuộc tốp người đến sau.
Vén bức màn lên, Lý Thuần Quân bước vào bên trong, tùy tiện chào hỏi vài câu rồi lẳng lặng đi tìm chỗ nghỉ ngơi dành cho mình. Vì lí do đến trễ nên căn lều này chỉ còn độc một chỗ ngủ duy nhất nằm trong góc tối, trông có phần đáng sợ.
Đúng là có hơi đáng sợ, nhưng đối với Lý Thuần Quân mà nói, nơi đó mới chính là thiên đường dành cho hắn. Một nơi mà hắn không phải ở gần bất kì ai, và cũng không bị ai làm phiền.
"Tuyệt vời"
Lý Thuần Quân âm thầm hoan hô, đồng thời chạy tới chỗ đó thật nhanh, trước khi ai đó xung quanh xuất hiện làm khó hắn.
Cũng may là ở đây không có ai thất đức đến vậy.
Ngồi một mình trong góc tối, Lý Thuần Quân mang quân phục cùng một số vật dụng cá nhân nhanh chóng xếp vào trong tủ gỗ. Sau đó, thay vì ngồi tám chuyện như bao người khác ở đây, hắn đã lựa chọn khép mình trong bóng tối mà tu luyện.
Hệ thống tu luyện giữa nhân tộc và ma tộc là tương đối khác nhau. Bất quá, nhờ vào khối ký ức của Quân Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-that-su-la-dang-cuu-the/3119496/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.