Ở một nơi nào đó...
Trong một toà cung điện xa hoa lộng lẫy đến cực điểm, một bóng hình mơ hồ đang ngồi sừng sững bên trên hoàng vị. Hắn tay cầm pháp trượng, đầu đội thiên quan, thân khoác thần bào, mắt sắc mày kiếm, trông vừa kiêu dũng vừa thần thánh, để người ta rất dễ sinh lòng tôn kính.
Chỉ là, phía sau hình tượng uy nghiêm bất khả xâm phạm đó dường như lại đang ẩn chứa một sự mệt mỏi thầm kín.
Bịch~
Bỗng nhiên, từ bên ngoài cung điện, một bóng hình uyển chuyển đang chậm rãi bước vào. Người tới cũng sở hữu dung mạo tuyệt diễm, khí chất tuyệt thế, mái tóc bạch ngân vắt ngang tựa như tinh hà trải rộng, bên trong mắt đẹp cũng ẩn chứa tinh quang lập loè, hoàn toàn không hề thua kém người đang ngồi trên vương vị.
"Bái kiến phụ hoàng" Nữ tử kia cung kính cúi đầu hành lễ.
"Lại trốn đi đâu về?" Người đang ngồi trên hoàng vị mày kiếm dựng thẳng, lập tức lên tiếng trách móc: "Đã bảo là đừng có ra ngoài rồi. Một khi ngươi đã bị lão ngoan nhân kia bắt được, coi như là ta cũng không cứu được ngươi"
Rất hiển nhiên, người đang bị trách móc là Thái Linh công chúa. Và người đang lớn tiếng trách móc nàng lại chính là Thần Hoàng đương nhiệm.
"Phụ hoàng, ta có chuyện quan trọng muốn nói" Thái Linh công chúa hít sâu một hơi rồi nghiêm giọng nói: "Ta... Muốn kế vị Thần Hoàng"
"Ngươi xác định?" Thần Hoàng nghe thế cũng không lộ vẻ bất ngờ, ngược lại còn tỏ ra hoài nghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-that-su-la-dang-cuu-the/3119463/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.